Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Ghế đẩu” – Zbigniew Herbert

Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.

Ghế đẩu

Sau tất cả người ta không thể che giấu tình yêu này
một thứ bốn chân nhỏ trên các cẳng gỗ sồi
ôi làn da ráp và mát ngoài sức diễn tả
vật dụng hằng ngày không mắt nhưng có một khuôn mặt
trên đó những nếp nhăn của vân đánh dấu sự phán xét trưởng thành
con lừa nhỏ màu xám con lừa kiên nhẫn nhất
lông nó đã rụng vì nhịn ăn quá lâu
và chỉ một chùm lông gỗ
là tay tôi có thể cảm thấy khi vuốt ve nó vào buổi sáng

– Mi biết không ghế yêu họ là những tên lang băm
những kẻ nói: bàn tay dối trá con mắt
dối trá khi nó chạm vào những hình thù rỗng –

đấy là những người xấu xa ghen tị với các đồ vật
họ muốn bẫy thế giới bằng mồi câu phủ nhận

làm thế nào để bày tỏ với mi lòng biết ơn sự ngưỡng mộ của ta
mi luôn luôn đến với tiếng gọi của con mắt
bằng sự bất động lớn giải thích qua những ký hiệu câm
với một trí tuệ tội nghiệp: chúng tôi là thật –
Cuối cùng sự trung thành của các đồ vật mở mắt chúng ta

Zbigniew Herbert, “Stool,” Selected Poems, trans. Czesław Miłosz and Peter Dale Scott (Penguin, 1968).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on September 7, 2024 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started