Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.
Ta đã quyết định trở về triều đình của hoàng đế
một lần nữa ta sẽ xem có thể sống ở đó được không
ta có thể ở lại đây nơi tỉnh xa này
dưới tán lá ngọt ngào của những cây xicamo
và sự cai trị của những tên nêpôtít bệnh hoạn
khi trở về ta không định kể công
ta sẽ vỗ tay trong những phần chi li
mỉm cười trong những lạng cau mày kín đáo
vì điều đó họ sẽ không trao ta một sợi dây chuyền vàng
sợi sắt này là đủ
ta đã quyết định trở về vào ngày mai hoặc ngày mốt
ta không thể sống giữa những vườn nho chẳng có gì ở đây là của ta
cây không rễ nhà không móng mưa thủy tinh hoa có mùi của sáp
một đám mây khô lạch xạch trên bầu trời trống rỗng
vậy nên mai mốt ta sẽ về dù sao ta cũng sẽ về
ta sẽ phải chỉnh đốn lại khuôn mặt mình
môi dưới để nó biết cách kiềm chế sự khinh thường
đôi mắt để nó có thể vô hồn một cách lý tưởng
và cái cằm khốn khổ con thỏ của khuôn mặt ta
nó run rẩy khi chỉ huy đội cận vệ bước vào
một điều chắc chắn ta sẽ không uống rượu với ông ta
khi ông ta đưa cốc lại gần ta sẽ cụp mắt xuống
và giả vờ ta đang xỉa thức ăn mắc trên răng
bên cạnh đó hoàng đế thích sự can đảm của niềm tin
đến một giới hạn nhất định một giới hạn hợp lý nhất định
suy cho cùng ông ta cũng là người như mọi người khác
và đã mệt với những thủ đoạn chuốc thuốc độc
ông ta không thể uống no nê ván cờ liên tục
cốc trái này là cho Drusus cốc phải giả vờ nhấp môi
rồi chỉ uống nước không bao giờ rời mắt khỏi Tacitus
đi dạo trong vườn và trở lại khi cái xác đã được mang đi
ta đã quyết định trở về triều đình của hoàng đế
thực lòng ta hy vọng mọi chuyện sẽ suôn sẻ làm sao
Zbigniew Herbert, “The Return of the Proconsul,” Selected Poems, trans. Czesław Miłosz and Peter Dale Scott (Penguin, 1968).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.