Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Chậm rãi, rồi bỗng vội vàng” – Lawrence Raab

Lawrence Raab (1946–) là nhà thơ người Mỹ và giáo sư về thơ tại Williams College.

Chậm rãi, rồi bỗng vội vàng

Tất nhiên bạn đã mệt cái tất cả chúng ta đều mệt:
phẫn nộ và hoang mang, cái tương lai
đang đi đến hồi kết, và còn mệt
vì thấy rằng thấy thế này thì nhỏ nhặt thế nào.
Vậy thì, phải, hãy đi vào trong rừng,

nơi mọi thứ sẽ có vẻ
cảm thông hơn—những bông violet
xanh và vàng vừa hé, tiếng chim ríu rít,
những tiếng len lỏi trong bụi của lũ thú nhỏ
có thể đang sợ vì bạn đến quá gần.

Rồi mặt trời rạng rỡ sẽ khiến bạn đầu hàng,
ánh hào quang của nó nhắc bạn nhớ
về ánh sáng trắng mà những người đã cận kề cái chết
nói là đã vẫy gọi và an ủi họ cho đến khi
họ tỉnh, nhưng muốn ở lại. Vậy là bạn rời khỏi

rừng mà không thấy vui hơn, lại lo lắng
về nỗi tuyệt vọng của sự lo lắng, và thậm chí
cả áo quần bạn đang mặc, cái khăn quàng, ví dụ,
như thể sắc màu vẫn sống động của nó sẽ tôn bạn lên
khỏi những người khác trên con phố nơi bây giờ

có thể bạn đang đứng, tự hỏi người đàn ông
đang bước về phía bạn có lẽ nào chỉ có bạn
trong đầu. Phải, đây có thể là cái chết,
nếu cái chết trông giống như thế. Như bất cứ ai
đi về phía bạn, chậm rãi, rồi bỗng vội vàng.

Lawrence Raab, “Slowly, Then in a Hurry,” The Life Beside This One (Tupelo Press, 2017).

Copyright © 2017 by Lawrence Raab | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on December 9, 2017 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.