James Tate at his home, 2011| Photo by Ann Hermes/Getty Images
James Tate (1943–2015) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải William Carlos Williams năm 1991, giải Pulitzer cho thơ năm 1992, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1994, và giải Wallace Stevens năm 1995. Ông dạy ở Đại học Massachusetts Amherst từ năm 1971 cho đến khi qua đời.
Một ngày mùa hè, tôi đang đi bộ trong thị trấn, nhìn vào các cửa sổ cửa hàng. Tôi nhìn vào sau một cửa sổ và thấy Wendy đang thử một chiếc váy mới. “Trông cô tuyệt lắm, Wendy,” tôi hét. Cô ấy nhìn và nheo mắt và nói, “Ồ, cảm ơn, Keith. Tôi nghĩ tôi sẽ lấy nó,” cô nói. Tôi đi tiếp. Đến chỗ bưu điện tôi gặp Mark. “Tôi nói chuyện với anh một giây được không,” anh ta nói. “Ồ, được chứ, Mark,” tôi nói. “Anh có thấy Angie đâu không?” anh ta nói. “Không, tôi không thấy,” tôi nói. “Ôi, trông cô ấy tệ lắm. Cô ấy đã không tắm cả tuần trời. Cô ấy bị trầm cảm. Cô ấy sắp mất việc rồi. Thêm nữa, bỗng cô ấy không chịu được tôi. Tôi thực sự không nghĩ cô ấy có ưa ai cả,” anh ta nói. “Nghe như trầm cảm thật. Chị tôi cũng từng bị. Chị ấy cũng không tắm và thái độ với tất cả những người gần gũi với mình,” tôi nói. “Rồi anh làm gì?” anh ta nói. “Chúng tôi đưa chị ấy đến chỗ một bác sĩ này. Ông ta kê thuốc và chị ấy đỡ hơn,” tôi nói. “Anh có nhớ tên bác sĩ không?” anh ta nói. “Không, nhưng chắc mẹ tôi nhớ. Bà ấy uống đủ kiểu thuốc. Thì cũng phải lấy từ đâu đó,” tôi nói. “Ồ, nếu bà ấy bảo anh nhớ gọi tôi nhé,” anh ta nói. Chúng tôi chào tạm biệt và chia tay. Mẹ tôi đã uống đủ kiểu thuốc trên đời. Bà thường gọi cho tôi vào đêm khuya và tôi không hiểu được bà. Tôi đi tiếp đến các cửa hàng khác, cửa hàng quà tặng, cửa hàng sách cũ, cửa hàng đồ chơi. Tôi đi vào cửa hàng đồ chơi. Tôi lang thang đến chỗ cái bàn họ để tất cả những con thú cao su nhỏ. Bất cứ thứ gì bạn muốn, chỉ một đồng một con. Tôi chọn một con bò Tây Tạng, một con cá sấu và một con cừu. Tôi trả tiền cho chúng trước. Sau đó tôi đến nghĩa trang ở đằng sau cửa hàng. Tôi tìm mộ mẹ tôi và đặt chúng lên đó. Bà không bao giờ thích hoa. Quá nhiều rắc rối.
James Tate, “Depression,” Dome of the Hidden Pavilion (Ecco Press, 2015). This poem was included in The Best American Poetry 2010.
Copyright © 2015 by James Tate | Nguyễn Huy Hoàng dịch.