Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Ở nghĩa trang Mt. Auburn” – Robert Pinsky

Robert Pinsky (1940–) là nhà thơ, nhà phê bình văn học, và dịch giả người Mỹ. Ông được trao giải dịch thuật Harold Morton Landon năm 1995, giải thơ Lenore Marshall năm 1997, và giải PEN/Voelcker cho thơ năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1997 đến năm 2000. Ông hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Boston.

Ở nghĩa trang Mt. Auburn

Đi bộ giữa những ngôi mộ để tập thể dục
Bạn lấy ý tưởng ở đâu làm sao tôi chặn chúng lại
Tìm vật đánh dấu của Mike Mazur tôi nhìn
Xuống cỏ và thấy Stanisław Barańczak
Cuộc đọc thơ Đoàn kết của chúng tôi ở Poznań
Nhiều năm sau ở Newton giờ ông nói tôi là người Mỹ
Tự do với một chiếc ô tô như bao người khác
Khi tôi ôm Bobo hấp hối trong tay
Mắt xanh lá của nó bảo tôi Tôi vẫn còn chưa xong
Rồi nó đi hồi còn nhỏ nó thích
Nhảy lên máy photo để bấm
Một nút và nghe nó ầm ì sống dậy và sột soạt
Một trang trắng rồi một trang trắng khác ra khay
Đôi khi nó dộng các trang giấy xuống sàn
Tôi thường gọi đó là thú vui của nó đây là một cái nôi
Liễu cẩm thạch đánh dấu ngôi mộ của một đứa bé
Để cắt đứt mối quan hệ tốt đẹp của bụi cây kim
Của bác sĩ thú y đầu tiên thuốc an thần sau đó cái chết giờ Willie
Đi quanh nhà mâu khúc bi ca của nó cho Bobo
Chúng không bao giờ meo với nhau chỉ với người
Hoặc với mẹ cho bú khi chúng còn nhỏ tôi
Kinh ngạc trước cây du vĩ đại được dán nhãn du Mỹ
Xòe rộng trên một cụm những cái tên mới hơn
Chang, Ohanessian, Kondakis tham gia cùng Howells,
Emerson, Parkinson và đây một quả cầu hai mét
Bằng đá granit đánh bóng hoàn hảo và khắc Walker
Tôi có nên để nó chết theo cách riêng của mèo
Bruce Lee bỏ ít tiền cho một viên đá hơn Schwarzenegger
Quản lý nghĩa trang tâm sự cái gì sẽ đánh dấu
Các vật đánh dấu khi như những người đưa tang chúng cúi và quỳ
Và đổ sập xuống để hôn lên chính những gò
Chúng có trong sự quản lý dưới tán cây du lộng lẫy
Cũng được đánh dấu bằng thẻ của nó một kẻ sống sót cao quý
Nền văn minh đã nhấc con mèo của tôi khỏi phố cho nó
Một cái tên và mọi mũi tiêm và quyết định cái chết của nó
Giờ Willie tru mất mát từ phòng này sang phòng khác
Khi người ta nói tôi xấu hổ vì là người Đức
Arendt nói Tôi muốn nói tôi xấu hổ vì là
Người đôi khi khi Bobo làm cái máy bắn ra những
Bản copy của không gì tôi vò một tờ nó có thể đuổi
Và chiến đấu thực hành trò chơi là chính nó.

Robert Pinsky, “At Mt. Auburn Cemetery,” The New Yorker (March 29, 2021 Issue).

Copyright © 2021 by Robert Pinsky | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on March 22, 2021 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.