Wisława Szymborska (1923–2012) là nhà thơ người Ba Lan. Bà được trao giải Goethe năm 1991, giải Nobel văn chương năm 1996, và Huân chương Đại bàng Trắng của Ba Lan năm 2011.
Có ca-ta-lô về những ca-ta-lô.
Có những bài thơ về những bài thơ.
Có kịch về các diễn viên do các diễn viên đóng.
Những lá thư đáp những lá thư.
Những từ để giải nghĩa từ.
Những bộ não bận nghiên cứu bộ não.
Có những nỗi buồn dễ lây như tiếng cười.
Giấy làm ra từ vụn giấy.
Những cái nhìn thoáng qua bị nhìn thấy.
Những trường hợp thay đổi theo trường hợp.
Những con sông lớn với phần đáng kể từ những con sông bé.
Những cánh rừng được bao phủ bởi rừng.
Những cỗ máy để sản xuất những cỗ máy.
Những giấc mơ bất ngờ đánh thức ta khỏi những giấc mơ.
Sức khỏe cần để phục hồi sức khỏe.
Những cầu thang càng xuống càng lên.
Những cặp kính để đi tìm kính.
Sự hít vào từ thở ra.
Và kể cả dù chỉ là đôi khi
sự căm ghét đối với sự căm ghét.
Và sau rốt,
sự thiếu hiểu biết về sự thiếu hiểu biết
và những bàn tay dùng để rửa những bàn tay.
Wisława Szymborska, “Reciprocity,” Map: Collected and Last Poems, trans. Clare Cavanagh and Stanisław Barańczak (Houghton Mifflin Harcourt, 2015).
Copyright © 2011 by Wisława Szymborska | Nguyễn Huy Hoàng dịch.