Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Các nhà thuyết giảng cảnh báo” – Charles Simic

Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.

Các nhà thuyết giảng cảnh báo

Thế giới yên bình của chúng ta đã đến kỳ hủy diệt—
Thế nhưng mặt trời vẫn chiếu, chim sẻ vẫn đến
Tiệm bánh mì mỗi sáng để nhặt vụn bánh.
Nhà bên, hai người đàn ông chở giường cho một cặp mới cưới
Và dừng lại ngắm một chiếc xe đạp xích vào đồng hồ đỗ xe.
Chủ cái xe đang nấu bữa trưa cho người bà ốm yếu.
Cậu ta hâm nóng xúp và múc vào bát cho bà.

Cửa sổ mở, có một làn gió ấm.
Những cây con trên phố đang tíu tít ra lá.
Đài phát opera Ý, âm lượng quá cao.
Brevi e tristi giorni visse, một giọng nam trung hát.
Mọi người ở khắp dãy nhà đều có thể nghe thấy anh ta.
Cái gì mà những ngày còn lại để chúng ta tận hưởng
Thật ít ỏi và buồn. Để hôm khác, Maestro Verdi!

Ở tiệm làm tóc một cô gái nhảy ra khỏi ghế,
Mái tóc vàng bồng bềnh trên đôi vai trần
Khi cô chạy khỏi cửa trên đôi giày cao gót.
“Cháu phải đi đây,” cậu bé đẹp trai nói với bà mình.
Chiếc xe đạp để ở chỗ cậu để.
Cậu ung dung lướt qua dòng xe cộ đông đúc
Vạt áo sơ mi trắng lật phật sau lưng
Lâu sau khi những người khác đi đến một chỗ đột ngột tắc.

Charles Simic, “Preachers Warn,” Master of Disguises (Houghton Mifflin Harcourt, 2010). This poem was first published in The New Yorker (March 1, 2010 Issue).

Copyright © 2010 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on May 8, 2021 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.