Bertolt Brecht (1898–1956) là một trong những nhà soạn kịch và đạo diễn sân khấu người Đức có ảnh hưởng lớn trong nửa đầu thế kỷ 20. Ông cũng làm thơ và viết một số truyện ngắn.
1
Ngày hôm ấy tháng Chín trăng xanh,
Thật lặng yên dưới một cây mận non, ở đó
Tôi ôm nàng, tình nhạt nhòa lặng lẽ,
Trong vòng tay như một giấc mộng lành.
Và trên chúng tôi bầu trời hè đẹp đẽ
Một đám mây, tôi nhìn ngắm hồi lâu,
Mây trắng lắm và vời vợi trên cao,
Khi nhìn lên, đã không còn đó nữa.
2
Có biết bao nhiêu trăng từ buổi đó
Lặng lẽ xuống rồi hờ hững trôi qua.
Cây mận xưa chắc đã bị chặt và
Nếu bạn hỏi, đã sao rồi, tình yêu năm nọ?
Tôi sẽ đáp: tôi đã không còn nhớ,
Tất nhiên hiểu điều bạn muốn nói ra,
Nhưng gương mặt ấy, thật tình, đã xa,
Chỉ biết rằng: đôi môi tôi từng ghé.
3
Và cả nụ hôn, tưởng đã không còn nhớ
Nếu không có mây trắng ở trên đầu,
Mây trắng lắm, từ đâu đến trên cao,
Tôi vẫn nhớ và sẽ luôn nhớ rõ.
Và có lẽ, cây mận kia vẫn nở,
Người con gái ấy đã có bảy người con,
Nhưng mây thắm chỉ trong ít phút tròn
Và biến mất, khi nhìn lên, trong gió.
21 tháng 2, 1920
Bertolt Brecht, “Erinnerung an die Marie A.,” Hauspostille (Propyläen-Verlag, 1927).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.