Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

Truyện ngắn: “Những cái cọc” – George Saunders

George Saunders.jpg

Photo by Damon Winter/Redux

George Saunders (1958–) là nhà văn người Mỹ và giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Syracuse. Ông được trao giải PEN/Malamud năm 2013, giải Story Prize và giải Folio năm 2014, và giải Man Booker năm 2017. Truyện ngắn “Sticks” được đăng lần đầu trên Harper’s Magazine năm 1995 và được in trong tập Tenth of December: Stories (Random House, 2013).

Những cái cọc

Đêm lễ Tạ ơn năm nào chúng tôi cũng lũ lượt bám theo bố trong lúc ông kéo bộ đồ Ông già Noel ra đường và mặc nó lên một cây kiểu như thập giá mà ông dựng bằng cột kim loại trong sân. Tuần Super Bowl cây cột được mặc áo jersey và đội mũ bảo hiểm của Rod và Rod phải xin phép bố nếu muốn lấy cái mũ xuống. Ngày Quốc khánh cây cột là Chú Sam, ngày Cựu chiến binh là một người lính, Halloween là một con ma. Cây cột là thứ duy nhất làm bố chịu vui vẻ. Mỗi lần chúng tôi chỉ được lấy một cây sáp màu ra khỏi hộp. Một đêm Giáng sinh bố đã hét vào mặt Kimmie vì lãng phí một lát táo. Bố lượn lờ xung quanh trong lúc chúng tôi đổ xốt cà chua và nói: đủ rồi đủ rồi đủ rồi. Tiệc sinh nhật chỉ có bánh cupcake chứ không có kem. Lần đầu tiên tôi đưa bạn gái về nhà cô ấy nói: bố anh với cái cột kia làm sao thế? và tôi ngồi đó chớp mắt.

Chúng tôi rời nhà, lập gia đình, sinh con đẻ cái, nhận ra những hạt giống ích kỷ cũng nảy nở trong mình. Bố bắt đầu ăn mặc cho cây cột cầu kỳ hơn và với logic khó hiểu hơn. Bố khoác một loại lông thú gì đó cho nó vào ngày Groundhog và lôi đèn pha ra mắc để đảm bảo có bóng.[1] Khi Chilê có động đất bố đặt cây cột nằm nghiêng và phun sơn một vết nứt lên mặt đất. Mẹ mất và bố mặc cho cây cột giống Thần Chết và treo ảnh mẹ hồi còn bé lên thanh ngang. Chúng tôi thường ghé qua và thấy những vật may mắn kỳ lạ hồi trẻ của bố xếp quanh chân cột: huy chương chiến đấu, vé rạp hát, áo nỉ cũ, tuýp trang điểm của mẹ. Một mùa thu bố sơn vàng cây cột. Mùa đông năm ấy bố phủ những dúm bông lên nó cho ấm và cho nó con cái nối dõi bằng cách đóng sáu cái cọc hình chữ thập quanh sân. Ông kéo dây nối cây cột với những cái cọc, và treo lên dây những lá thư xin lỗi, nhận lỗi, cầu xin sự thấu hiểu, tất cả đều bằng một kiểu viết ngoáy trên các tấm giấy bìa. Ông vẽ một tấm biển đề TÌNH YÊU treo lên cây cột và một tấm biển khác ghi THA THỨ? và sau đó ông qua đời trong hành lang khi đài vẫn bật và chúng tôi bán căn nhà cho một cặp vợ chồng trẻ và họ nhổ cây cột và những cái cọc lên và bỏ bên vệ đường vào ngày đổ rác.

Copyright © 1995, 2013 by George Saunders | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

[1] Theo quan niệm dân gian Mỹ, vào ngày Groundhog (2 tháng 2) mà có nắng thì khi chui lên con Groundhog sẽ thấy bóng mình và chui trở lại, và mùa đông sẽ còn kéo dài thêm nữa.

Advertisement

2 comments on “Truyện ngắn: “Những cái cọc” – George Saunders

  1. Bà Tám
    July 20, 2017

    Truyện rất hay, nhờ cái tính unique của nó. Nhân vật thật là “weird,” người đọc thấy được nỗi buồn, sự cô đơn, cái cố gắng bày tỏ tình yêu với các con. Thỉnh thoảng đọc một truyện ngắn như thế này, thấy… tuyệt. Cám ơn dịch giả đã tìm ra truyện này và tác giả này.

  2. Yen
    October 18, 2017

    Nhân vật rất buồn, rất cô đơn, muốn tìm kiếm sự thấu hiểu. Nhưng giống như tất cả chúng ta, những bày tỏ của ông với những người thân yêu nhất bị bỏ qua. Cảm ơn bạn Hoàng.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on July 19, 2017 by in Truyện and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: