John Ashbery in Paris, 1996 | Photo by Ulf Andersen/Getty Images
John Ashbery (1927–2017) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Yale Younger Poets năm 1956, giải thơ của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1975, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1976, giải Pulitzer cho thơ năm 1976, giải Bollingen năm 1984, huân chương Robert Frost năm 1995, giải thơ Griffin quốc tế năm 2008, và Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2011.
Âm nhạc, đồ ăn, sex và những dụ pháp
đi kèm như một bức tường ánh sáng ở một cánh cửa
từng bị vẩy tung tóe tiếng cười
đến thế nào tùy mi thích—
có thật mi là người tán thành?
Và nếu vậy thì sự cô đơn
trong toàn bộ chuyện này có ý nghĩa gì? Chúng ta mù ra sao?
Chúng ta thấy một vài gang vào tương lai
của những lô và mương được khâm liệm của mình.
Chắc chắn con đường đó là đường dài
để đến. Nhưng chẳng có ai
thấy có gì sai trái với cái mà chúng ta đang làm,
cách chúng ta đến để thảo luận, ở đây, với cơn gió
và mặt trời đôi lúc chiếu xiên.
Mi đã đến bước này, và đường đi tiếp
thì làm tê liệt, dẫu đây là tuổi trẻ
đã mất mà ta nhớ là O.K. cả, đã từng.
Bắt đầu phải lê lết, ngay cả khi cái lạc mất chỉ là
sự mỉa mai của lời nói, trong khi cái nghĩa
phước của nó thì rỉ qua,
mở ra trước mọi loại diễn giải.
John Ashbery, “In Those Days,” Where Shall I Wander (Ecco Press, 2005). This poem was first published in The New Yorker (December 13, 2004 Issue).
Copyright © 2005 by John Ashbery | Nguyễn Huy Hoàng dịch.