John Ashbery, 1997 | Photo courtesy of the Woodberry Poetry Room, Harvard University
John Ashbery (1927–2017) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Yale Younger Poets năm 1956, giải thơ của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1975, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1976, giải Pulitzer cho thơ năm 1976, giải Bollingen năm 1984, huân chương Robert Frost năm 1995, giải thơ Griffin quốc tế năm 2008, và Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2011.
Một vài thứ đã đến để quan sát tôi:
một vụ nổ khủng khiếp,
hoa, sự bụi bặm ở các quận,
các nhà hoạch định bị quấy rầy bởi các đề xuất ngày càng ngớ ngẩn.
Đáng lẽ tôi đã có thể làm như không liên can.
Thay vào đó tôi ăn mặc xuề xòa đến cửa,
chìa bàn tay cho các vị khách bất mãn. “Thế còn lũ Vàng anh kia thì sao,
thời tiết nóng khủng khiếp này mà chúng ta đang có?” Nói thật,
tôi đã phải chịu đựng cái nóng mà không hề hay biết.
Lúc bấy giờ nhận thức đời như một bãi cát là đủ,
hoặc ảo ảnh của một bãi cát, rằng thủy triều đang điên cuồng
cố gắng xóa đi để che đậy những dấu vết của nó.
Những khám phá vỡ đã xâm chiếm cái trí nhớ ngắn hạn của tôi,
nhưng không đến mức bạn sẽ để ý thấy. Tiếp cái trò tiếp lời
lịch sự, tôi hỏi thăm sức khỏe của người này người kia,
Lois bé nhỏ ở trường thì thế nào, Howie làm gì
trong cái nhà trên cây. Cứ như thể chẳng có ai quan tâm.
Hay là nhìn thấy tôi. Chúng lướt đi vu vơ
để nhất định là hoạt động lại sau này trong một chuỗi sinh học,
trong khi lá ở đây đã ngả nâu trước khi đến cuối hè
và người trông sân đợi.
Còn tâm hồn bất tử của bạn thì sao?
Có thể tôi đã đánh mất nó, chỉ một lần này, nhưng các chương khác
sẽ đến, tươi như màu nước của một đứa trẻ,
và bạn sẽ muốn ở quanh tôi.
John Ashbery, “Short-Term Memory,” Your Name Here (Farrar, Straus and Giroux, 2000).
Copyright © 2000 by John Ashbery | Nguyễn Huy Hoàng dịch.