Getty Images
Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Vậy là, nó sẽ là như thế,
Một buổi chiều xám có mùi của tuyết.
Đi vòng quanh cây sồi trơ trụi
Và xem, chóng làm sao, mày tự
Làm mày bị mắc kẹt mãi mãi?
Vận rủi của mày là đã thân thiện
Với những kẻ yêu cái đi văng mới của họ
Hơn là họ yêu mày.
Fred, con chó tội nghiệp, đêm
Đang buông. Những đứa trẻ đang chơi
Ở bên kia đường thấy lạnh,
Nên chúng chạy vào. Hãy nhìn khói
Cuộn ra từ ống khói nhà chúng
Trên trời đầy gió chừng nào còn có thể.
Sớm thôi, sẽ chẳng ai thấy mày ngồi ở đó.
Mày sẽ phải sủa ngay cả khi
Không trăng, sủa và gầm gừ
Để giữ mình khỏi đơn độc.
Charles Simic, “Dog On a Chain,” Night Picnic (Houghton Mifflin Harcourt, 2001). This poem was first published, in a slightly different form, in The New Yorker (March 6, 2000 Issue).
Copyright © 2001 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.