Flowers of Ulex europaeus photographed on hills west of Chesterfield, Derbyshire, England, on 25 April 2017 | Photo by Wikimedia
Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
Kim-tước-quang, vàng, những dốc
mủ lên trời, cái gai
dụ vết thương, chuông ngân
bên trong, đó là buổi tối, hư vô
cuộn những biển của nó trong sự phụng hiến,
cánh buồm-máu hướng về phía mi.
Khô, đất bùn bồi
chiếc giường sau lưng mi, ngập sậy,
giờ của nó, bên trên,
cạnh vì sao, những luồng thủy triều
trắng sữa huyên thiên trong bùn, vẹm đá,
bên dưới, bó, há hốc vào xanh, một bụi
vô thường, đẹp,
chào đón ký ức mi.
(Mi có biết ta không,
tay? Ta đã đi
con đường chia mi chỉ, miệng ta
nhổ ra sỏi của nó, ta đã đi, thời gian của ta,
một gờ tuyết lang thang, đổ bóng – mi có biết ta không?)
Tay, cái vết thương gai-
dụ, nó ngân,
tay, hư vô, những biển của nó,
tay, trong kim-tước-quang, cánh
buồm-máu
hướng về phía mi.
Mi
mi dạy
mi dạy tay mi
mi dạy tay mi mi dạy
mi dạy tay mi
ngủ
13 tháng 8, 1957
Paul Celan, “Matière de Bretagne,” Sprachgitter (S. Fischer Verlag, 1959).
Copyright © 1959 by Paul Celan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.