Philip Levine (1928–2015) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao hai giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ vào các năm 1980 và 1991, giải thơ Ruth Lilly năm 1987, giải Pulitzer cho thơ năm 1995, và giải Wallace Stevens năm 2013. Ông dạy ở California State University, Fresno từ năm 1958 đến khi nghỉ hưu năm 1992, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2011–2012.
Hãy để tôi bắt đầu lại như một đốm
bụi mắc trong những cơn gió đêm
quét ra biển. Hãy để tôi bắt đầu
lần này biết rằng thế giới là
nước mặn và mây đen, thế giới
nghiến răng và thở dài cả đêm, và bình minh
đến từ từ và thay đổi không gì. Hãy để
tôi trở về với đất liền sau một đời
đi đến không đâu. Lần này ngụ
trong bộ lông vũ của một con mòng biển mò rác
trắng muốt phía trên con tàu màu đen đậu
và ấp trên những vùng nước dầu của
bến cảng của người. Con tàu chở hàng bị rò rỉ này
đã mang đến một kiện hàng đầy cỏ khô
từ Tây Ban Nha, những chai lớn đựng rượu vang
đỏ Algeria và những cây bút lông không viết
được tiếng Anh. Các thủy thủ đã loạng choạng
về các quán bar hoặc những ngôi nhà sáng.
Thuyền trưởng đóng nhật ký và ngủ thiếp đi.
1/10/’28. Đêm nay tôi sẽ bước vào cuộc đời mình
sau khi đã ở biển nhiều năm liền, lặng lẽ,
trong một bệnh viện đặt tên theo một chiếc xe hơi.
Đứa trẻ duy nhất trong hàng triệu đứa trẻ,
kẻ đã bay một mình bên những vì sao
trên các bãi hoang đen của những vùng nước
không trăng kéo dài bất tận, kẻ đã hóa
màu vàng dưới ánh nắng trọn của một ngày mới.
Một đứa trẻ tí hon khôn ngoan lần này sẽ yêu
cuộc đời nó bởi vì cuộc đời ấy là độc nhất.
Philip Levine, “Let Me Begin Again,” 7 Years from Somewhere (Atheneum, 1979). This poem was first published in The New Yorker (September 11, 1978 Issue).
Copyright © 1979 by Philip Levine | Nguyễn Huy Hoàng dịch.