Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Một buổi chiều, mi cúp học
Để đi bơi sông.
Có vài đứa lớn tuổi hơn
Trần truồng vầy tung tóe xung quanh,
Quần áo xếp gọn trên bờ.
Hôm đó có đứa giấu quần áo mi làm trò đùa.
Mi ngồi xổm chỗ nước nông
Nài nỉ, trong khi chúng chẳng vội
Chải tóc, mặc quần áo,
Rồi chạy đi mà không thèm ngoái lại.
Trời tối dần và lạnh.
Đèn bật sáng trong thành phố.
Nhưng mi sẽ chờ thêm một chút nữa
Trước khi bước lên bờ
Để tìm giữa những tảng đá,
Hoặc, nếu không may, thì leo lên bờ kèo,
Chạy trần truồng trên ray,
Lượn như bướm qua cột đèn đầu tiên,
Rồi để những cái bóng nằm chờ đưa mi về nhà
Dọc những con đường nhỏ rợp cây.
Charles Simic, “The Great Disappearing Act,” That Little Something (Houghton Mifflin Harcourt, 2008). This poem was first published, as “The Joke,” in The New Yorker (December 10, 2007 Issue).
Copyright © 2008 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.