Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Nghèo nàn đến thế. Không trái đất, không vực thẳm,
Một vòng quay của các mùa trong năm.
Những người dưới các vì sao
Bước đi và tan rã
Thành tro hay bụi của một vì sao.
Các máy móc phân tử hoạt động hoàn hảo, tự hành.
Lilium columbianum xòe những bông hoa vằn hổ
Và trong tích tắc chúng thu nhỏ thành một cục dinh dính.
Cây cối mọc, vươn thẳng lên không trung.
Nhà giả kim Alighieri, cái trật tự điên rồ ấy
Mới xa sự hòa hợp của ông làm sao,
Cái vũ trụ mà tôi chiêm ngưỡng và chết đi nơi đó,
Chẳng biết gì về linh hồn bất tử,
Mắt dán chặt vào những màn hình vắng.
Dép, ruy băng, những chiếc nhẫn đầy màu sắc
Vẫn được bán như trước trên cây cầu bắc qua dòng Arno.
Tôi chọn một món quà cho Theodora,
Elvira, hay Julia, bất kể tên gì
Của cô gái tôi ngủ cùng và chơi cờ cùng.
Trong phòng tắm, ngồi trên thành bồn tắm,
Tôi nhìn cô, màu da thịt trong làn nước xanh lục.
Không phải cô, mà sự trần trụi, thứ, bị lấy đi khỏi chúng ta,
Bị tách, khiến cơ thể ta không còn là của riêng mình.
Các ý tưởng, lời nói, cảm xúc ruồng bỏ chúng ta
Như thể tổ tiên chúng ta là một loài khác.
Ngày càng khó viết những khúc tình ca,
Nhạc đám cưới, một khúc nhạc trịnh trọng.
Và chỉ, như đã với ông, điều này còn là thật:
La concreata e perpetua sete,
Một cơn khát bẩm sinh và vĩnh cửu
Del deiformo regno—với một cõi mang hình hài Chúa,
Vùng đất hay vương quốc. Đó là nhà của tôi.
Tôi không kìm được. Tôi cầu nguyện cho ánh sáng,
Cho bên trong viên ngọc trai vĩnh cửu, L’eterna margherita.
Berkeley, 1990
Czesław Miłosz, “Dante,” Provinces: Poems 1987-1991, trans. author and Robert Hass (Ecco Press, 1991).
Copyright © 1991 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.