Sylvia Plath sinh năm 1932 ở Boston, Massachusetts, và theo học tại Smith College. Năm 1955 bà đến Đại học Cambridge theo một học bổng Fulbright, nơi bà gặp và sau này kết hôn với nhà thơ Ted Hughes. Bà xuất bản một tập thơ, The Colossus (1960), và một cuốn tiểu thuyết, The Bell Jar (1963), khi còn sống. Bà tự sát năm 1963 và được truy tặng giải Pulitzer cho thơ năm 1982.
Bầu trời đêm chỉ là một loại giấy than,
Màu xanh đen, với những chấm lỗ chỗ các vì sao
Cho ánh sáng qua, hết lỗ nhòm này đến lỗ nhòm khác—
Một ánh trắng xương, như cái chết, sau tất cả mọi thứ.
Dưới con mắt của sao và cái mồm há của trăng
Hắn khổ sở với cái gối sa mạc, sự mất ngủ
Trải dài thứ cát mịn, bức bối của nó theo mọi hướng.
Lặp đi lặp lại, bộ phim cũ, đầy sạn
Phơi ra những sự bối rối—những ngày mưa phùn
Của thời thơ ấu và thanh xuân, dinh dính những giấc mơ,
Mặt phụ huynh trên các thân cây cao, luân phiên nghiêm và đẫm nước mắt,
Một vườn hồng đầy rệp làm hắn khóc.
Ký ức chen nhau giành phòng mặt như các ngôi sao điện ảnh lỗi thời.
Hắn miễn nhiễm với những viên thuốc: đỏ, tím, xanh—
Chúng thắp sáng sự tẻ nhạt của buổi tối kéo dài!
Các hành tinh đường mà ảnh hưởng của chúng đã giành cho hắn
Một đời rửa tội trong cái không-sự-sống một chốc,
Và sự tỉnh giấc ngọt ngào, mê man của đứa bé hay quên.
Giờ chúng xác xơ và ngớ ngẩn, giống như các vị thần cổ điển.
Màu anh túc buồn ngủ của chúng chẳng giúp gì cho hắn.
Đầu hắn là một bên trong nhỏ của những gương xám.
Mỗi cử chỉ lập tức chạy xuống một con hẻm
Của những phối cảnh nhỏ dần, và tầm quan trọng của nó
Xả như nước ra khỏi cái lỗ ở phía bên kia.
Hắn sống không sự riêng tư trong một căn phòng không nắp,
Hai khe mắt hói của đôi mắt hắn cứng đờ mở to
Trước ánh chớp nhiệt không ngớt của các tình hình.
Cả đêm, trong sân đá hoa cương, lũ mèo vô hình
Hú như đàn bà, hay các nhạc cụ hỏng.
Hắn đã có thể cảm thấy ánh sáng ban ngày, căn bệnh trắng,
Mò lên với một mũ đầy những lặp lại tầm thường.
Thành phố giờ là một bản đồ của những tíu tít vui vẻ,
Và ở khắp nơi mọi người, mắt vô hồn và mica-bạc,
Đang đi làm thành hàng, như thể vừa bị tẩy não.
Sylvia Plath, “Insomniac,” Crossing the Water (Harper & Row, 1971).
Copyright © 1961 by Sylvia Plath | Nguyễn Huy Hoàng dịch.