Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Nhà thờ là một tảng băng trôi.
Gió. Đêm nay hẳn nó thổi
Từ những khu vườn thiên hà đó,
Những hố và đá Copernik.
Con quái vật mà Dr. Frankenstein khùng tạo ra
Giong buồm đến Tân Thế giới,
Và dạt đến một nơi như New Hampshire.
Thật ra, đó chỉ là một tên bợm rượu địa phương,
Gõ cửa bằng xẻng xúc tuyết,
Muốn đi vào và sưởi ấm mình.
Băng trôi, cuốn sách nói, là một khối băng
Lớn, trôi dạt, vỡ ra từ một băng hà.
Charles Simic, “Winter Night,” Weather Forecast for Utopia & Vicinity: Poems, 1967–1982 (Station Hill, 1983).
Copyright © 1980 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.