Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.
Ba khuôn mặt cổ xưa làm tôi thao thức:
một là Đại Dương, kẻ đã trò chuyện với Claudius,
hai là Phương Bắc của tính khí cộc cằn
và hung hãn lúc bình minh và hoàng hôn,
và thứ ba, Cái Chết, cái tên khác
của thời gian vô độ, thứ gặm nhấm chúng ta.
Gánh nặng trần thế của những ngày đã qua
từ lịch sử đã xảy ra hoặc mơ
đè nặng lên tôi, cá nhân như một tội lỗi.
Tôi nghĩ về con tàu kiêu hãnh, đưa về
biển xác của Scyld Sceaving,
kẻ trị vì Đan Mạch dưới một bầu trời;
tôi nghĩ về con sói cao lớn, với dây cương
là những con rắn, đã cho con tàu cháy
sắc trắng của vị thần điển trai và đã chết;
tôi nghĩ về những tên cướp biển mà thịt người
nằm rải rác dưới bùn dưới sức nặng
của những vùng biển đã từng là cuộc phiêu lưu của họ;
tôi nghĩ về những ngôi mộ mà các thủy thủ
đã thấy trong những chuyến hải hành phương Bắc.
Tôi nghĩ về cái chết của tôi, cái chết hoàn hảo,
không bình tro và không giọt nước mắt.
Jorge Luis Borges, “Elegía,” La rosa profunda (Emecé Editores, 1975).
Copyright © 1975 by Jorge Luis Borges | Nguyễn Huy Hoàng dịch.