Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
Nữ tu! hãy khép tôi trong bóng tối của người,
Những ngọn núi người mát lạnh và xanh!
Rỏ xuống những giọt sương đen;
Thập tự dựng đứng trong ánh sao lấp lánh.
Cái miệng vỡ tía và lời nói dối
Mát lạnh trong căn phòng mục hoang;
Tiếng cười vẫn sáng, trò chơi vàng,
Một chiếc chuông ngân lên những hồi cuối.
Mây trăng! Ánh đen trái dại
Rụng xuống từ một cái cây đêm,
Và căn phòng trở thành một nấm mồ
Và thành giấc mơ, cuộc hành hương đất.
Georg Trakl, “Nachtergebung,” Der Brenner, Innsbruck 1915.
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.