Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

Truyện ngắn: “Going for a Beer” – Robert Coover

Robert Coover.jpg

Robert Coover lives near Brown University where he teaches | Stew Milne for The Boston Globe

Robert Coover (1932–) là nhà văn người Mỹ và giáo sư hưu trí môn sáng tác văn chương tại Đại học Brown. Ông được trao giải Rea cho truyện ngắn năm 1987. Truyện ngắn “Going for a Beer” được đăng trên tạp chí The New Yorker số 14 tháng 3, 2011.

Đi uống bia

Anh nhận ra mình đang ngồi trong một quán bar trong khu uống một cốc bia gần đúng lúc anh bắt đầu nghĩ đến việc đến đó uống. Trên thực tế, anh đã uống hết nó. Có lẽ anh sẽ uống cốc nữa, anh nghĩ, khi anh đặt nó xuống và gọi cốc thứ ba. Có một cô gái trẻ ngồi không xa anh, không hẳn là ưa nhìn nhưng đủ ưa nhìn, và có lẽ giỏi chuyện ấy, và quả thật là thế. Anh có uống hết bia không? Không nhớ nổi. Điều thực sự quan trọng là: Anh có thỏa mãn với cơn cực khoái của mình không? Hay thậm chí có lên đỉnh không? Điều này anh tự hỏi trên đường về nhà qua những con phố đêm mù sương từ căn hộ của cô gái trẻ. Nó chứa đầy những con búp bê Kewpie, loại thắng được ở các lễ hội, và họ đã hẹn ngày, anh nhớ lại, đến một lễ hội. Nơi cô thắng một con búp bê nữa—cô có tài trong chuyện đó. Rồi họ về lại căn hộ cô, cởi quần áo, cô phấn khích ôm ấp con búp bê mới trên cái giường chất đầy búp bê. Anh không nhớ nổi lần cuối anh ngủ là khi nào, và anh không còn chắc chắn, khi lảo đảo qua những con phố đêm, vẫn mù sương, căn hộ của mình ở đâu, cơn cực khoái của anh, nếu có, đã phai mờ khỏi ký ức. Có lẽ anh nên đưa cô trở lại lễ hội, anh nghĩ, nơi cô thắng một con búp bê Kewpie nữa (đây ít nhất là lần hẹn hò thứ hai của họ, có lẽ thứ tư), và lần này họ đến làm một cốc rượu đêm lãng mạn ở quán bar nơi họ lần đầu gặp nhau. Nơi một gã cơ bắp quấy nhiễu cô. Anh chen vào rồi cô đến giường bệnh của anh, mang cho anh một con búp bê Kewpie làm bạn. Đó là cách cô thể hiện mối quan hệ giữa hai người, hoặc anh cho là thế, khi anh rời bệnh viện trên đôi nạng, không chắc mình đang ở khu nào trong thị trấn. Hoặc quãng nào trong năm. Anh quyết định đã đến lúc chấm dứt mối tình—cô đang làm anh điên dại—nhưng rồi gã cơ bắp xuất hiện ở đám cưới của họ và xin lỗi vì trận đòn gã giáng lên anh. Gã đã không nhận ra, gã nói, họ nghiêm túc thế nào. Quà cưới của gã là một chiếc thẻ tặng hai đồ uống miễn phí ở quán bar nơi họ gặp nhau và một đôi ruy băng satanh trắng cho đôi nạng. Trong lễ cưới, cả hai mang theo những con búp bê Kewpie có lẽ có ý nghĩa gần như ẩn giấu nào đó, và quả thật là thế. Đứa bé cô thai mang cho anh, của anh hoặc của người khác, nhắc anh nhớ, như thể anh cần được nhắc, rằng thời gian đang trôi nhanh. Giờ anh có nhiều trách nhiệm và anh quyết định kiểm tra xem mình còn công việc anh có khi lần đầu gặp cô hay không. Anh còn. Việc anh vắng mặt, nếu anh vắng mặt, không bị để ý, nhưng anh cũng không nhận được lời chúc tân hôn, chắc chắn là vì—giờ anh bắt đầu nhớ—trước khi gặp vợ mình anh đã đính hôn với một đồng nghiệp và đồng nghiệp của họ đã mở tiệc đính hôn cho hai người, nên chắc hẳn họ phải bực bội với số tiền bỏ ra cho quà cáp. Quả là xấu hổ và không khí có phần thù địch, nhưng anh có một đứa trẻ mẫu giáo và một đứa khác sắp ra đời, nên anh làm gì được chứ? Chà, anh vẫn chưa đổi chiếc thẻ quà tặng thành tiền mặt, nên, thứ nhất, sao chứ, anh có thể đi uống bia, hai cốc, trên thực tế, anh đủ tiền cho cốc thứ ba. Có một cô gái trẻ ngồi gần anh trông có vẻ giỏi chuyện ấy, nhưng cô không phải vợ anh và anh không muốn ngoại tình, hoặc anh tự nhủ như vậy, khi anh ngồi trên mép giường cô, quần tụt đến mắt cá. Anh đang cởi ra hay mặc vào? Anh không chắc, nhưng giờ anh kéo nó lên và khập khiễng về nhà, bỏ lại đôi nạng đeo ruy băng ở đâu đó. Đến nơi, anh thấy tất cả búp bê Kewpie, vốn được đặt trên giá khi bắt đầu có lũ trẻ, giờ rải khắp căn hộ, bị chặt đầu và cắt cụt chân tay. Một đứa bé đang khóc, nên trong khi hâm chai sữa trên bếp, anh vào phòng mang cho núm vú cho nó và phát hiện ra một mảnh giấy vợ anh ghim trên bộ đồ ngủ của nó, nói cô đến bệnh viện sinh đứa nữa và tốt hơn cô không nên thấy anh ở đây khi cô quay về, vì nếu thấy cô sẽ giết anh. Anh tin cô, nên chẳng bao lâu anh đã lại ở ngoài phố, tự hỏi mình đã đưa đứa bé chai sữa chưa, hay nó vẫn đang sôi cạn trên bếp. Anh đi qua quán bar cũ trong khu và thấy cám dỗ nhưng quyết định mình đã có đủ rắc rối cho cả một đời và sắp sửa bước vào khi bị chặn lại bởi gã khổng lồ từng đánh anh và giờ đưa anh một điếu xì gà vì gã vừa làm cha và kéo anh vào quán bar để uống mừng một cốc, hay, đúng hơn, nhiều cốc, anh không đếm nổi. Tuy nhiên, cuộc mừng đã qua, và người cha mới, gã cưới chính người phụ nữ đã đá anh ra, đang khóc lóc trong bia về những khổ đau của đời sống hôn nhân và chúc mừng anh vì đã thoát xa khỏi nó, một người đàn ông may mắn. Nhưng anh không thấy may mắn, nhất là khi anh thấy một cô gái trẻ ngồi gần họ trông có vẻ giỏi chuyện ấy và quyết định gợi ý hai người về chỗ cô, nhưng quá muộn—cô đã ra khỏi cửa với gã từng đánh anh và cướp vợ anh. Thế nên anh uống thêm một cốc, tự hỏi mình phải sống nơi nào bây giờ, và nhận ra—đấy là người pha chế nói vậy trong khi cho anh thêm một cốc không tính tiền—rằng cuộc đời thì ngắn ngủi và tàn bạo và trước khi biết điều đó anh đã chết. Anh ta đúng. Sau vài cuộc bia và vài lần lên đỉnh nữa, một số thì nhớ mơ hồ, phần lớn là không, một đứa trong các con trai anh, giờ là tay đua và chủ tịch công ty mà anh từng làm, đến thăm anh trên giường bệnh lâm chung và, xin lỗi vì đến quá muộn (con đi uống bia, bố, có chuyện này chuyện kia), nói nó sẽ nhớ anh nhưng có lẽ thế cũng tốt. Cái gì tốt? anh hỏi, nhưng con trai anh đã đi, như thể nó chưa bao giờ ở đó. Chà… cô biết đấy… cuộc đời, anh nói với cô y tá đến kéo tấm vải trùm qua mặt anh và kéo anh đi.

Copyright © 2011 by Robert Coover | Bản dịch © 2016 Nguyễn Huy Hoàng.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on November 21, 2016 by in Truyện and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: