Adam Zagajewski (1945–2021) là nhà thơ, nhà văn, nhà tiểu luận người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 2004 và giải Heinrich Mann năm 2015.
Tôi cố hình dung mùa đông cuối của ông,
London, lạnh và ẩm, những nụ hôn cộc cằn của tuyết
trên những con phố vắng, nước dòng Thames đen.
Gái đĩ lạnh nhóm lửa trong công viên.
Những đầu máy khổng lồ thổn thức ở đâu đó trong đêm.
Đám thợ thuyền nói chuyện trong quán rượu
nhanh đến nỗi ông chẳng bắt nổi một từ.
Có lẽ châu Âu đã giàu hơn và yên bình,
nhưng người Bỉ vẫn giày vò Congo.
Còn Nga? Sự chuyên chế của nó? Siberia?
Ông dành những buổi tối dán mắt lên màn cửa.
Ông chẳng thể tập trung, viết lại tác phẩm cũ,
đọc lại tên Marx trẻ trong nhiều ngày liên tục,
và thầm khâm phục tay viết tham vọng ấy.
Ông vẫn còn niềm tin vào tầm nhìn hư ảo của mình,
nhưng trong những khoảnh khắc của hoài nghi
ông lo rằng mình chỉ đem đến cho thế giới
một phiên bản mới của nỗi tuyệt vọng;
rồi ông nhắm mắt lại và chẳng thấy gì
ngoài bóng tối đỏ tươi của hai bên mí.
Adam Zagajewski, “Old Marx,” Eternal Enemies: Poems, trans. Clare Cavanagh (Farrar, Straus and Giroux, 2008). This poem was also published in The New Yorker (Jan 21, 2008 Issue).
Copyright © 2008 by Adam Zagajewski | Nguyễn Huy Hoàng dịch.