Elizabeth Alexander (1962–), nhà thơ người Mỹ, là giáo sư hàm Frederick Iseman về thơ và cựu chủ nhiệm Khoa Nghiên cứu Mỹ Phi tại Đại học Yale. Bà là tác giả của sáu tập thơ, bao gồm cuốn American Sublime lọt vào vòng chung khảo giải Pulitzer năm 2006. Bà được mời đọc thơ trong lễ nhậm chức của Tổng thống Obama; hai người là bạn khi cùng dạy tại Đại học Chicago.
Thơ, tôi nói với sinh viên,
là cá biệt. Thơ
là nơi chúng ta là chính mình
(dù Sterling Brown nói
“Mỗi ‘tôi’ là một ‘tôi’ kịch tính”),
đào bới trong những bãi ngao
tìm cái vỏ nào táp,
dốc cạn chiếc túi trong ngạn ngữ.
Thơ là cái bạn tìm thấy
trong bụi bẩn ở trong góc,
nghe được trên xe buýt, Chúa
trong chi tiết, cách duy nhất
để đi từ đây đến đó.
Thơ (và giờ tôi đang lên giọng)
đâu phải mọi tình yêu, tình yêu, tình yêu,
và tôi rất tiếc con chó đã chết.
Thơ (ở đây tôi nghe tiếng mình lớn nhất)
là giọng nói con người,
và có phải chúng ta chẳng thú vị với nhau?
Elizabeth Alexander, “Ars Poetica #100: I Believe,” American Sublime (Graywolf Press, 2005).
Copyright © 2005 by Elizabeth Alexander | Nguyễn Huy Hoàng dịch.