Photo by Webb Chappell for Poets & Writers Magazine
Louise Glück (1943–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải William Carlos Williams năm 1992, giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải văn chương Lannan cho thơ năm 1999, giải Bollingen năm 2001, và giải Sách Quốc gia cho thơ năm 2014. Bà được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2003–2004, và được trao Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2015.
Hôm nay tròn một năm ngày cha tôi qua đời.
Năm ngoái trời nóng. Ở lễ tang, người ta nói về thời tiết.
Tháng Chín mà nóng làm sao. Mùa chẳng ra mùa.
Năm nay, trời lạnh.
Giờ chỉ còn chúng tôi, gia đình ruột thịt.
Trên những tấm thảm hoa,
những mảnh đồng điếu, những mảnh đồng.
Đằng trước, con gái chị tôi đang đạp xe
giống hệt như năm ngoái,
lên rồi xuống vỉa hè. Cái mà nó muốn là
để thời gian trôi qua.
Trong khi với những người còn lại
cả một đời chẳng là gì.
Một hôm, cha còn là một cậu bé tóc vàng sún răng;
hôm sau, một ông già khò khè hít thở.
Đời thực sự chẳng đi đến đâu, gần như chỉ
một khoảnh khắc trên trái đất.
Chẳng một câu, mà một hơi thở, một nhịp ngắt.
Louise Glück, “Labor Day,” Ararat (Ecco Press, 1990).
Copyright © 1990 by Louise Glück | Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Ngày Lao động ở Mỹ rơi vào ngày thứ Hai đầu tiên của tháng Chín.