Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

Truyện ngắn: “Những cử động” – Miranda July

Miranda July.jpg

Miranda July at home in Los Angeles | Photograph by Elizabeth Weinberg

Miranda July (1974–) là một đạo diễn phim, nhà biên kịch, và nhà văn người Mỹ. Cô được trao giải truyện ngắn quốc tế Frank O’Connor năm 2007 cho tập truyện ngắn đầu tay No One Belongs Here More Than You (Scribner, 2007). Truyện ngắn “The Moves” được in trong tập này.

Những cử động

Trước khi qua đời, cha tôi dạy tôi những cách cử động ngón tay. Đó là những cử động để đưa một người con gái lên đỉnh. Ông nói ông không biết nó có hữu ích gì cho tôi không, biết tôi cũng là con gái, nhưng đó là tất cả những gì ông có coi như là của hồi môn. Tôi biết ý ông là gì: ý ông là một thứ thừa kế, hay di sản, chứ không phải là của hồi môn. Có mười hai cử động tất cả. Ông làm trên tay tôi như ngôn ngữ ký hiệu. Chủ yếu là tốc độ và áp lực kết hợp theo các cách khác nhau. Có những động tác mà đáng lẽ tôi đã không bao giờ nghĩ đến. Tôi hình dung ông học được nó hồi ở nước ngoài. Một sự đảo ngược bất ngờ cả về tốc độ và hướng. Các ngón tay giữ yên như sự im lặng trong một nhịp, rồi đến những cái vuốt dài và nhanh mà ông gọi là “lột da.” Tôi muốn ghi mọi thứ lại nhưng ông giễu, hỏi tôi đến lúc ấy tôi có muốn lấy sổ ra không. Con sẽ nhớ thôi, ông bảo, và làm lại trò lột da trên bàn tay tôi bằng các ngón tay khô ráp của mình. Nó có cảm giác như mát xa tay. Ông vô cùng tự tin. Tôi không thể hình dung mình sẽ làm những động tác ấy một mình với sự tự tin như thế. Con sẽ làm con gái nhà người ta rất, rất vui vẻ đấy, ông nói. Nhưng tôi biết tôi chưa bao giờ làm ai rất, rất vui vẻ cả, và tôi chỉ có thể hình dung là đến lúc làm chuyện ấy thì mang cha tôi vào. Nhưng lúc ấy ông đã chết rồi, và tôi đoán cô gái ấy sẽ là một cô gái đồng tính và không muốn cha tôi động vào. Tôi sẽ phải tự mình di chuyển ngón tay mình. Tôi sẽ phải quyết định khi nào cô ấy đã sẵn sàng cho động tác sáu và bảy. Cô ấy có chịu được cường độ của nhịp lặng và đầu hàng trước những khoái cảm dạt dào của trò lột da? Tôi sẽ phải lắng nghe để tìm ra. Không chỉ hơi thở, cha tôi bảo, mà còn cả độ ẩm của da trên phần lưng nhỏ. Lớp mồ hôi ấy là sứ giả bí mật của con. Lúc này cô ấy còn khô như mèo, lúc sau đã—Cape Town đã ngập! Đừng đợi đến lúc chắc chắn không thì con sẽ lỡ đò, cứ nhảy lên và đi đi, đi đi, đi đi.

Mỗi sáng khi tôi cố động viên mình nhìn về hướng tích cực, tôi lại nghĩ đến ông lúc nói câu này, và đó là niềm an ủi lớn. Tôi biết rồi một ngày tôi sẽ gặp được một người đặc biệt và có một cô con gái và tôi sẽ dạy nó những gì ông đã dạy tôi. Đừng đợi đến lúc chắc chắn. Đi đi, đi đi, đi đi.

Copyright © 2007 by Miranda July | Bản dịch © 2017 Nguyễn Huy Hoàng.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on July 5, 2017 by in Truyện and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: