Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

Truyện ngắn: “Chuyện lạ ở Sokolniki” – Ludmilla Petrushevskaya

Ludmilla Petrushevskaya.jpeg

Ludmilla Petrushevskaya | Author unknown

Ludmilla Petrushevskaya (1938–) là nhà văn người Nga. Bà được trao giải Pushkin năm 1991, giải thưởng Chiến thắng năm 2002, và Giải thưởng Nhà nước Nga về Nghệ thuật năm 2004.

Chuyện lạ ở Sokolniki

Đầu cuộc chiến ở Moskva có một người phụ nữ không yêu chồng nhiều lắm. Anh là phi công, và không biết vì sao hai người vẫn hòa thuận được với nhau, nhưng khi chiến tranh nổ ra anh lên đường đến phục vụ ở một căn cứ gần Moskva. Người phụ nữ này, Lida, thường đến thăm anh ở sân bay; một lần cô đến đó và người ta bảo máy bay của chồng cô đã bị bắn hạ cách sân bay không xa, và tang lễ sẽ được tổ chức vào ngày hôm sau.

Lida đến dự lễ tang, nơi cô thấy ba cỗ quan tài đóng, rồi về phòng mình tìm giấy nhập ngũ vào một lữ đoàn đào hào chống tăng ngoài thành phố, và cô lên đường làm nhiệm vụ. Cuối cùng cô trở về vào mùa thu, và cô bắt đầu để ý thấy một chàng trai trẻ trông rất lạ bám theo mình: Anh ta có vẻ gầy, nhợt nhạt, và buồn. Lida thường thấy anh ta trên phố và trong cửa hàng cô mua khoai tây bằng tem phiếu. Một lần chuông cửa reo và anh ta xuất hiện. “Lida, em không nhận ra anh à?” anh ta nói. “Anh là chồng em đây mà.” Hóa ra, anh không được chôn cất gì cả mà người ta đã chôn một ít đất để thay thế, trong khi anh mắc vào một cái đệm hơi sau khi máy bay của anh bị bắn hạ và rơi xuống một cái cây, rồi sau khi trèo xuống anh quyết định không trở lại chiến đấu.

Linda không hỏi làm sao anh sống sót được trong hai tháng rưỡi qua—anh bảo cô là anh tìm được một ít quần áo trong một tòa nhà bỏ hoang—và họ bắt đầu trở về sống cùng nhau. Lida lo hàng xóm có thể sẽ để ý, nhưng chẳng có ai để ý.

Rồi một hôm chồng cô nói mùa đông sắp đến và họ nên đi ngay và chôn bộ đồ bay mà anh bỏ lại trong rừng.

Lida mượn cấp trên một cái xẻng nhỏ và hai người lên đường vào rừng. Họ phải bắt một chuyến xe điện đến ga Sokolniki, rồi đi bộ một lúc dọc theo một con suối vào rừng. Chẳng có ai chặn đường họ và cuối cùng đến xế chiều họ đến được một cánh đồng rộng, và ở rìa cánh đồng có một cái hố lớn. Trời đã bắt đầu tối. Chồng cô bảo cô là anh đã kiệt sức rồi nhưng lấp lại cái hố quan trọng lắm, vì bây giờ anh đã nhớ ra là anh ném bộ đồ của anh xuống đó.

Lida nhìn xuống hố và thấy, đúng thật, có cái gì đó trông giống một bộ đồ bay nằm dưới đáy. Cô bắt đầu phủ đất lên đó, trong lúc chồng cô cứ giục cô mãi, nói trời đang tối rồi đấy. Cô xúc đất lấp cái hố suốt ba tiếng đồng hồ, rồi sau đó, nhìn lên, cô thấy chồng mình đã biến mất.

Lida hoảng sợ. Cô bắt đầu tìm anh, chạy hớt hải, rồi gần như ngã xuống cái hố và thấy, dưới đáy, bộ đồ bay đang cử động. Cô chạy đi. Trong rừng trời đã tối hẳn, thế mà không biết vì sao Lida vẫn ra được và đến bến xe điện lúc mặt trời mọc. Cô về nhà và cuối cùng đến nơi cô ngủ thiếp đi.

Và trong mơ chồng cô đến và nói: “Cảm ơn em đã chôn anh, Lida.”

Ludmilla Petrushevskaya, “Incident at Sokolniki,” There Once Lived a Woman Who Tried to Kill Her Neighbor’s Baby, select. and trans. Keith Gessen and Anna Summers (Penguin Books, 2009).

Trans. copyright © 2009 Keith Gessen & Anna Summers | Bản dịch © 2017 Nguyễn Huy Hoàng.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on July 9, 2017 by in Truyện and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: