Billy Collins (1941–) là nhà thơ người Mỹ. Ông được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ trong hai nhiệm kỳ từ năm 2001 đến năm 2003, và của tiểu bang New York từ năm 2004 đến năm 2006. Ông là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Lehman College, CUNY.
Người ta đã nói nhiều về việc sống trong hiện tại.
Đó là nơi để sống, theo các guru,
giống như câu lạc bộ mới nhất ở dưới phố,
mà chẳng ai, có vẻ, có thể chỉ được đường cho bạn.
Dường như đó không phải là chyện đáng muốn hay khả dĩ
thức dậy mỗi sáng và bắt đầu
nhảy từ giây phút này sang giây phút khác
cho đến khi kiệt sức ngã trở lại giường.
Còn nữa, sẽ không có quá khứ,
bao nhiêu cảnh để thưởng thức và hối hận,
và không có tương lai, nơi mà bạn sẽ chết
nhưng không phải trước khi bạn sẽ bay với một bộ jet-pack.
Vấn đề của hiện tại là
nó luôn luôn nằm trong tình trạng biến mất.
Ví dụ cái giây cần để kết thúc
câu thơ này bằng một dấu chấm—nó đã qua rồi.
Thế còn cái khoảnh khắc
giữa lúc bạn đập búa
vào ngón tay cái và nhận ra
bạn đang trong cơn đau đớn vô cùng?
Thế còn cái khoảnh khắc
sau khi bạn nghe được dòng cuối
nhưng trước khi hiểu câu đùa?
Đó có phải là nơi các nhà thông thái muốn chúng ta sống
trong tích tắc trung gian ấy, cái thời lượng tin hin
sau khi bạn đã mất hàng giờ
đi tìm câu lạc bộ mới dưới phố
và ngay trước khi bạn bỏ cuộc và trở về nhà?
Billy Collins, “The Present,” The Rain in Portugal (Random House, 2016). This poem was first published in New Ohio Review and was included in The Best American Poetry 2017.
Copyright © 2016 by Billy Collins | Nguyễn Huy Hoàng dịch.