Photograph by Adrian Pope
Ocean Vuong (1988–) là tác giả của tập thơ Night Sky with Exit Wounds. Anh được trao giải Whiting cho thơ năm 2016, giải Felix Dennis cho tập thơ đầu xuất sắc nhất năm 2017, và giải T. S. Eliot năm 2018. Anh dạy tại Đại học Massachusetts, Amherst.
Không có gì bằng cơm với cá.
Không có gì bằng má với con.
Tục ngữ Việt.
Con chẳng biết sao? Tình yêu của người mẹ
chẳng màng đến lòng tự hào
cái cách mà lửa
chẳng màng đến tiếng gào
của những gì nó đốt. Con ơi,
ngay cả ngày mai
con cũng sẽ có ngày hôm nay. Con chẳng biết sao?
Có những người đàn ông sờ vú đàn bà
như họ sờ
đỉnh sọ. Những người đàn ông
cõng những giấc mơ
qua những ngọn núi, người chết
trên lưng họ.
Nhưng chỉ người mẹ mới có thể bước đi
với sức nặng
của một trái tim đập thứ hai.
Ôi thằng con ngốc.
Con có thể lạc lối trong mọi cuốn sách
nhưng không bao giờ quên được chính mình
cái cách chúa quên
đôi bàn tay người.
Khi người ta hỏi
con đến từ đâu,
hãy nói tên con
được bồi đắp từ cái miệng móm
của một người đàn bà chiến tranh.
Rằng con không được sinh
mà bò ra, đầu trước—
vào đói khát của bầy chó. Con ơi, bảo họ
cơ thể là lưỡi dao được mài
bằng những vết cắt.
Ocean Vuong, “Headfirst,” Night Sky with Exit Wounds (Copper Canyon Press, 2016).
Copyright © 2016 by Ocean Vuong | Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Bài thơ hay quá, bản dịch cũng tuyệt vời!
Khi người ta hỏi
con đến từ đâu,
hãy nói tên con
được bồi đắp từ cái miệng móm
của một người đàn bà chiến tranh.