Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.
Vào cái đêm trước sinh nhật thứ bốn mươi của tôi
tôi đang ngồi trên hiên nhà hút thuốc
thì bỗng từ đâu một người đàn ông và một con lạc đà
xuất hiện. Không ai thốt ra một tiếng nào
thoạt đầu, nhưng trong lúc họ trôi đi trên phố
và ra khỏi thị trấn thì cả hai bắt đầu hát.
Nhưng họ hát gì thì với tôi nó vẫn là một bí ẩn—
ca từ thì không rõ ràng còn giai điệu thì
quá diễm lệ để có thể nhớ lại. Vào sa mạc
họ đi và khi họ đi giọng của họ
cất lên thành một, át lên trên tiếng động xì xào
của cát bay trong gió. Sự kỳ diệu của giọng hát của họ,
sự pha trộn khó nắm bắt của người và lạc đà, có vẻ
là hình ảnh lý tưởng cho tất cả những cặp khác thường.
Có phải đây là cái đêm mà tôi đã đợi
từ rất lâu rồi? Tôi muốn tin nó là như thế,
nhưng đúng lúc họ đang dần biến mất, người đàn ông
và con lạc đà ngừng hát, và phi nước đại
quay trở lại thị trấn. Họ đứng trước hiên nhà tôi,
nhìn chằm chằm lên tôi bằng đôi mắt cú vọ, và nói:
“Anh đã hủy hoại nó. Anh đã hủy hoại nó mãi mãi.”
Mark Strand, “Man and Camel,” Man and Camel: Poems (Knopf, 2006). This poem was first published in The New Yorker (October 11, 2004 Issue).
Copyright © 2004 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.