Donald Justice at Howard, 1974 | Photograph by Thomas Victor
Donald Justice (1925–2004) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1980, giải Bollingen năm 1991, và giải văn chương Lannan cho thơ năm 1996.
Bài thơ này không nói đến bạn.
Bạn có thể bước vào nó một lúc ngắn ngủi,
Nhưng sẽ không có ai tìm thấy bạn ở đây, không ai.
Bạn sẽ thay đổi trước cả khi bài thơ thay đổi.
Ngay cả khi bạn ngồi đó, bất động,
Bạn đã bắt đầu biến mất. Và điều đó không quan trọng.
Bài thơ sẽ đi tiếp mà không có bạn.
Nó có sự quyến rũ giả tạo của những khoảng trống nhất định.
Nó không buồn, thực sự, mà chỉ trống rỗng.
Có lẽ nó từng buồn, không ai biết vì sao.
Nó thà không nhớ gì.
Những hoài niệm đã bị lột khỏi nó từ lâu.
Kiểu đẹp của bạn không có chỗ ở đây.
Đêm là bầu trời trên bài thơ này.
Nó quá tối cho các vì sao.
Và không tìm bất cứ sự chiếu sáng.
Bạn không thể mà cũng không nên hiểu ý của nó là gì.
Nghe đi, nó đến mà không có cây đàn ghi-ta,
Không quấn giẻ hay thời trang nào tím.
Và chẳng có gì trong nó để an ủi bạn.
Nhắm mắt lại, ngáp đi. Nó sẽ sớm qua thôi.
Bạn sẽ quên bài thơ, nhưng không phải trước khi
Nó đã quên bạn. Và điều đó không quan trọng.
Nó đẹp nhất trong những sự xóa bỏ.
Ôi những tấm gương xỉn! Những đại dương của kẻ chết chìm!
Hay một sự im lặng cũng không bằng một sự im lặng khác.
Và nó không quan trọng chuyện bạn nghĩ gì.
Bài thơ này không nói đến bạn.
Donald Justice, “Poem,” Departures (Atheneum, 1973).
Copyright © 1973 by Donald Justice | Nguyễn Huy Hoàng dịch.