Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Bài thơ” – Louise Glück

silhouette.jpg

Louise Glück (1943–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải William Carlos Williams năm 1992, giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải văn chương Lannan cho thơ năm 1999, giải Bollingen năm 2001, và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014. Bà được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2003–2004, và được trao Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2015.

Bài thơ

Ngày và đêm đến
tay trong tay như một cậu bé và một cô bé
chỉ dừng để ăn những quả mọng dại trên một chiếc đĩa
vẽ hình những loài chim.

Chúng trèo lên ngọn núi phủ đầy băng cao,
và rồi bay đi. Nhưng anh và em
không làm như thế—

Chúng ta trèo cùng một ngọn núi;
em mở lời cầu nguyện cho gió nâng chúng ta
nhưng chẳng ích gì;
anh che đầu anh để không phải
nhìn thấy tận cùng—

Xuống và xuống và xuống và xuống
là nơi cơn gió đang đưa chúng ta đi;

em cố an ủi anh
nhưng từ ngữ không phải câu trả lời;
em hát cho anh như mẹ hát cho em—

Mắt anh nhắm lại. Chúng ta đi
qua cậu bé và cô bé trên một chiếc cầu gỗ;
em có thể thấy nhà họ sau lưng họ;

Sao đi nhanh thế họ gọi chúng ta,
nhưng không, gió trong tai chúng ta,
đó là cái chúng ta nghe thấy—

Và rồi chúng ta chỉ đơn giản là rơi—

Và thế giới trôi qua,
mọi thế giới, mỗi thế giới đều đẹp hơn trước;

em chạm vào má anh để bảo vệ cho anh—

Louise Glück, “Poem,” The New York Review of Books (November 22, 2018 Issue).

Copyright © 2018 by Louise Glück | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on November 8, 2018 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: