Photo by David Hiser
Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông nguyên là biên tập viên thơ của tờ Paris Review và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Người già gặp ác mộng
Nên họ ngủ rất ít.
Họ đi trên chân trần
Mà không bật đèn,
Hoặc họ đứng nghiêng mình
Trên những đồ nội thất ảm đạm
Lắng nghe nhịp đập tim.
Cửa sổ bên kia phòng
Đen như một tấm bảng đen.
Mỗi người già đều cô đơn
Trong lớp học này, nheo mắt nhìn
Đường kẻ phấn mỏng manh
Chia đôi ở-đây
Với không-ở-đây-nữa.
Chẳng sao. Cái họ định lấy
Là một ly nước,
Nhưng chưa.
Họ lắng nghe tiếng chuột trong tường,
Một chiếc xe đi qua trên phố,
Những người cha đã khuất lê qua
Trên đường xuống bếp.
Charles Simic, “Gray-Headed Schoolchildren,” The Voice at 3:00 A.M. (Houghton Mifflin Harcourt, 2006). This poem was first published in The New Yorker (July 16, 2001 Issue).
Copyright © 2001 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.
“Họ lắng nghe tiếng chuột trong tường,
Một chiếc xe đi qua trên phố,
Những người cha đã khuất lê qua
Trên đường xuống bếp.”