Billy Collins (1941–) là nhà thơ người Mỹ. Ông được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ trong hai nhiệm kỳ từ năm 2001 đến năm 2003, và của tiểu bang New York từ năm 2004 đến năm 2006. Ông là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Lehman College, CUNY.
Bạn thấy chúng trên hiên nhà và bãi cỏ
ở cạnh bờ hồ,
thường được xếp theo cặp ngụ ý có một đôi
có thể ngồi xuống đó và nhìn ra
mặt nước hay những cái cây cho bóng khổng lồ.
Vấn đề là bạn chẳng bao giờ nhìn thấy ai
ngồi trên những chiếc ghế cô đơn ấy
dù chắc hẳn đã có lúc nó là
một nơi lý tưởng để ngồi lại và chẳng làm gì một lúc.
Đôi khi có một cái bàn nhỏ
giữa những chiếc ghế nơi không có ai
đặt một chiếc ly lên hay úp một cuốn sách xuống.
Có thể chẳng phải việc của tôi,
nhưng giả sử có một ngày
bất cứ ai đặt những chiếc ghế trống
trên hiên nhà hay trên cầu ao ngồi xuống đó
dù chỉ để được nhớ
họ từng nghĩ có những gì xứng đáng
được ngắm nhìn từ hai chiếc ghế
đặt bên nhau với một chiếc bàn nằm giữa.
Mây cao và tráng lệ hôm ấy.
Người đàn bà đang đọc sách ngước lên.
Người đàn ông hớp một ngụm.
Rồi chỉ còn âm thanh của cái nhìn của họ,
tiếng vỗ của nước trong hồ, và tiếng kêu của một chú chim
rồi một tiếng nữa, những tiếng kêu vui hay là cảnh báo—
mất một thời gian trong lúc ta tự hỏi tiếng nào.
Billy Collins, “The Chairs That No One Sits In,” Horoscopes for the Dead (Random House, 2011).
Copyright © 2008 by Billy Collins | Nguyễn Huy Hoàng dịch.