Adam Zagajewski (1945–2021) là nhà thơ, nhà văn, nhà tiểu luận người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 2004 và giải Heinrich Mann năm 2015.
Nhà thơ là các nhà tiền Socrates. Họ chẳng hiểu điều gì.
Họ lắng nghe những dòng sông rộng ở nơi miền đất thấp thầm thì.
Họ chiêm ngưỡng những đàn chim bay, những khu vườn ngoại ô yên tĩnh,
những con tàu cao tốc chạy ầm ầm lao đi không kịp thở.
Mùi những chiếc bánh tươi nóng hổi trôi/chao ra từ tiệm bánh
chặn họ lại trên đường,
cứ như vừa sực nhớ ra điều gì quan trọng.
Một dòng suối róc rách trên non, một triết gia cúi đầu xuống dòng nước dại.
Những cô bé chơi đùa với búp bê, một con mèo đen bồn chồn chờ đợi.
Sự yên lặng bên trên đồng tháng Tám, khi đàn nhạn bay đi.
Những thành phố cũng mơ những giấc mơ của chúng.
Họ đi dạo trên những con đường đất. Con đường dài bất tận.
Đôi khi họ lên ngôi, rồi mọi thứ đứng lại
—nhưng triều đại của họ sớm tắt.
Một cầu vồng xuất hiện, và nỗi sợ biến mất.
Họ chẳng biết điều gì, họ viết những ẩn dụ cá biệt.
Họ giã từ người chết, đôi môi họ mấp máy.
Họ nhìn những chiếc lá xanh bao trùm lên rừng cây già cỗi.
Họ im lặng đã lâu, và rồi họ hát và hát cho đến khi cổ họng họ bùng cháy.
Adam Zagajewski, “Poets Are Presocratics,” Asymmetry: Poems, trans. Clare Cavanagh (Farrar, Straus and Giroux, 2018).
Copyright © 2018 by Adam Zagajewski | Nguyễn Huy Hoàng dịch.