Photo by Manuel Álvarez Bravo
Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.
Một ngày lạc mất
Trên một bầu trời đầy vội vã
Ánh sáng không để lại dấu chân nào trong tuyết
Một ngày lạc mất
Những cửa mở và đóng
Hạt giống của mặt trời mở ra im lặng
Một ngày bắt đầu
Sương mù dâng lên đồi
Một người đàn ông đi xuống sông
Họ gặp nhau trong mắt em
Và em lạc trong ngày
Hát dưới tán lá của ánh sáng
Chuông vọng từ xa
Mỗi lần rung là một làn sóng
Mỗi làn sóng chôn vùi mãi mãi
Một cử chỉ một từ ánh sáng tựa lên mây
Em cười và chải đầu lơ đãng
Một ngày bắt đầu ở dưới chân em
Tóc tay trắng không phải là tên
Đối với mái tóc này bàn tay này sắc trắng này
Cái hữu hình và hữu thể bên ngoài
Của cái bên trong và không có tên
Mò mẫm chúng tìm trong ta
Theo dòng ngôn ngữ
Chúng băng qua cây cầu hình ảnh này treo
Như ánh sáng giữa những kẽ tay trượt
Như chính em giữa đôi bàn tay tôi
Như tay em giữa tay tôi đan xen
Một ngày bắt đầu trong lời nói của tôi
Ánh sáng chín dần vào cơ thể
Vào bóng của mình em ánh sáng của bóng em
Lưới của nhiệt làn da của ánh sáng em
Một ngày bắt đầu trong cái miệng của em
Ngày lạc mất trong mắt chúng ta
Ngày mở ra trong đêm chúng ta
Octavio Paz, “[Un día se pierde],” Semillas para un himno, 1950-1954 (Tezontle, 1954).
Copyright © 1954 by Octavio Paz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.