Photo by Johan Palmgren
Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Nó không nên tồn tại,
xem xét sự thụ thai,
mang thai và sinh nở,
lớn nhanh,
suy tàn và cái chết.
Những cái ấy là gì với nó?
Nó không thể sống
trong những ngăn tim,
sự hẹp hòi của gan,
sự ra vẻ của thận,
hay não, với sự phụ thuộc vào ân sủng của ôxy.
Nó không thể tồn tại, song nó tồn tại.
Anh ta, kẻ phụng sự nó,
bị biến đổi thành một thứ,
bị đưa đến sự phân hủy
thành muối và phốt phát,
chìm
vào ngôi nhà của hỗn loạn.
Buổi sáng những chiếc điện thoại reo.
Mũ rơm, ni lông bóng, vải lanh
thử trước gương
trước một ngày ở bãi biển.
Phù phiếm và ham muốn
như mọi khi,
tự cho mình là trung tâm.
Được giải phóng khỏi những bóng ma của loạn thần,
khỏi những tiếng hét của lớp mô hỏng,
khỏi nỗi đau của kẻ bị xiên,
nó lang thang trên thế giới,
đời đời, trong suốt.
Czesław Miłosz, “On Poetry, Upon the Occasion of Many Telephone Calls After Zbigniew Herbert’s Death,” New and Collected Poems, 1931-2001, trans. Miłosz and Robert Hass (Ecco Press, 2001).
Copyright © 2001 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.