Railroad Sunset, 1929 by Edward Hopper
Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.
Cho Derek Walcott
Nơi ấy là đây. Những chiếc ghế màu trắng. Chiếc bàn tỏa sáng.
Cái người ngồi đó nhìn chằm chằm vào ánh sáng sáp.
Cơn gió đưa đẩy bầu không khí xung quanh, lặp đi lặp lại,
Như thể để dọn chỗ. “Một chỗ cho mình,” anh ta nghĩ.
Anh ta luôn bị cuốn vào cái thời tiết của sự giã biệt,
Sắp xếp chính nó để nỗi đau buồn—ngay cả thân mật nhất—
Cũng có thể được đọc từ xa. Một kệ mây dài
Treo trên biển rộng với mặt trời, mặt trời
Không khác biệt, chìm đằng sau nó—một phiên bản nhẹ nhàng
Của câu chuyện chỉ được kể một lần nếu thật, và luôn luôn quá muộn.
Người phục vụ mang đồ uống ra mà anh ta giơ
Lên trước ánh sáng lụi tàn, nhưng chỉ trong chốc lát.
Ánh đỏ phản chiếu nhuộm màu áo anh ta. Dần dần bầu trời tối lại,
Cơn gió dịu đi, quang cảnh siêu phàm. Cái dải màu tím của nó
Có vẻ, trong màn đêm buông nhẹ tênh, hơn cả một lý do
Để ở đó, để thấy nó, có vẻ như chính nó là một kiểu
Hạnh phúc, như thể cái thực tế đơn giản đó là đủ và sẽ lâu bền.
Mark Strand, “The View,” Blizzard of One (Knopf, 1998). This poem was first published in The London Review of Books (Vol. 19, No. 20, 16 October 1997) and was included in The Best American Poetry 1998.
Copyright © 1998 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.