Mark Strand, 1977 | Photo by Antonin Cermak/Fairfax Media via Getty Images
Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.
Tôi nghĩ về những cuộc đời ngây thơ
Của những người trong tiểu thuyết, biết mình sẽ chết
Nhưng không biết cuốn tiểu thuyết sẽ kết thúc. Họ thật khác
Chúng ta. Ở đây, mặt trăng nhìn không nói,
Qua những đám mây tản mát, xuống thị trấn ngủ.
Và gió cuộn tròn những chiếc lá rụng,
Và một ai đó—cụ thể là tôi—ngồi sâu trong ghế,
Lướt qua các trang giấy, biết không còn
Nhiều thời gian cho hai người họ trong căn phòng thuê,
Cho ánh đèn đỏ trên cửa, cho bông diên vĩ
Ném bóng nó vào tường; không còn nhiều thời gian
Cho những người lính dưới những hàng cây bên
Sông, cho những người bị thương được đưa
Về các thành phố nội địa nơi họ sẽ ở lại;
Cuộc chiến nhiều năm rồi sẽ đi đến hồi kết thúc,
Và mọi thứ khác cũng thế, ngoại trừ một sự hiện diện
Khó định nghĩa, một dấu vết, như mùi của cỏ
Sau một đêm mưa hay những gì còn lại của một giọng nói
Cho chúng ta biết mà không cần đánh vần nó ra
Là đừng tuyệt vọng; nếu cái kết đã đến, nó cũng sẽ đi.
Mark Strand, “Fiction,” The Continuous Life (Alfred A. Knopf, 1990).
Copyright © 1990 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.