Robert Walser sinh năm 1878 trong một gia đình nói tiếng Đức ở Biel, Thụy Sĩ. Từ năm 1899 cho đến khi kết thúc sự nghiệp văn chương sau khi phải nhập viện để điều trị tâm thần phân liệt năm 1933, ông đã viết đến bốn cuốn tiểu thuyết và hàng trăm tác phẩm truyện và văn xuôi ngắn. Ngày nay ông được công nhận là một trong những tiếng nói văn chương quan trọng và độc đáo nhất của thế kỷ 20. Ông qua đời trong khuôn viên một nhà thương điên ở Herisau năm 1956.
Hôm nay tôi đi núi. Thời tiết ẩm ướt và cả khu vực xám xịt. Nhưng đường rất mềm và sạch sẽ ở đôi nơi. Thoạt đầu tôi mặc áo khoác; nhưng chẳng mấy chốc tôi đã cởi nó ra, gấp lại và vắt qua cánh tay. Đi trên con đường tuyệt vời đem cho tôi ngày càng nhiều vui thú, có lúc nó đi lên rồi có lúc lại đi xuống. Những ngọn núi hùng vĩ, dường như chúng xoay tròn. Cả thế giới núi non trông với tôi như một nhà hát lớn. Con đường nép mình một cách đáng yêu vào những bức tường núi. Rồi tôi đi xuống một hẻm núi sâu, dưới chân tôi một dòng sông chảy ào ạt, một con tàu chạy qua tôi với làn hơi trắng lộng lẫy. Con đường đi qua hẻm núi như một dòng suối trắng mịn và khi tôi bước đi nó cứ như cái thung lũng hẹp đang tự uốn lượn quanh mình. Những đám mây xám nằm trên núi như thể chúng đang nghỉ ở đó. Tôi gặp một lữ khách trẻ đeo ba lô trên lưng, hỏi tôi có thấy hai chàng trai trẻ khác không. Không, tôi nói. Có phải tôi từ nơi xa đến? Vâng, tôi nói, và tiếp tục con đường. Không lâu sau đó và tôi nhìn thấy và nghe thấy hai chàng trai trẻ bộ hành qua với tiếng nhạc. Một ngôi làng đặc biệt đẹp với những ngôi nhà thấp san sát nhau dưới những vách đá trắng. Tôi gặp một vài cỗ xe, ngoài ra không gì khác, và tôi đã thấy vài đứa trẻ trên con đường quê. Chúng ta không cần thấy gì nhiều đặc biệt. Chúng ta vốn đã thấy quá nhiều.
1914
Robert Walser, “Kleine Wanderung,” Kleine Dichtungen (Kurt Wolff Verlag, 1914).
Copyright © by Robert Walser-Stiftung Bern | Nguyễn Huy Hoàng dịch.