Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
Những mắt, mù-thế-giới, trong khe-nứt-chết: tôi đến,
mọc-cứng trong tim.
Tôi đến.
Gương-trăng tường-đá. Xuống.
(Đèn-mỏ đốm-hơi-thở. Máu những vệt.
Tâm hồn kéo-mây, một lần nữa gần-hình.
Bóng-mười-ngón – bám-kẹp.)
Những mắt mù-thế-giới,
những mắt trong khe-nứt-chết,
những mắt mắt:
Giường tuyết dưới cả hai chúng tôi, giường tuyết.
Tinh thể trên tinh thể,
được-lưới thời-gian-sâu, chúng tôi rơi,
chúng tôi rơi và nằm và rơi.
Và rơi.
Chúng tôi đã là. Chúng tôi là.
Chúng tôi là một thịt với đêm.
Trong những hành lang, những hành lang.
23 tháng 6 – 8 tháng 10, 1957
Paul Celan, “Schneebett,” Sprachgitter (S. Fischer Verlag, 1959).
Copyright © 1959 by Paul Celan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.