Sylvia Plath sinh năm 1932 ở Boston, Massachusetts và theo học tại Smith College. Năm 1955 bà đến Đại học Cambridge theo một học bổng Fulbright, nơi bà gặp và sau này kết hôn với nhà thơ Ted Hughes. Bà xuất bản một tập thơ, The Colossus (1960), và một cuốn tiểu thuyết, The Bell Jar (1963), khi còn sống. Bà tự sát năm 1963 và được truy tặng giải Pulitzer cho thơ năm 1982.
Tôi có thể nếm vị thiếc của bầu trời—cái đồ thiếc thật.
Bình minh mùa đông là màu của kim loại,
Cây cối cứng đờ vào chỗ như những dây thần kinh bị đốt cháy.
Cả đêm tôi đã mơ về sự tàn phá, những sự hủy diệt—
Một dây chuyền lắp ráp những cuống họng bị cắt, và anh và tôi
Nhích đi trong chiếc Chevrolet xám, uống chất độc
Xanh của những bãi cỏ lặng, những bia mộ clapboard nhỏ,
Không ồn ào, trên bánh xe cao su, trên đường đến rì sọt biển.
Các ban công mới vang vọng làm sao! Mặt trời thắp sáng lên
Những cái sọ, những khúc xương tháo khớp quay mặt về tầm nhìn!
Không gian! Không gian! Bộ ga giường đã tã ra hoàn toàn.
Chân nôi tan chảy trong những thái độ khủng khiếp, và các y tá—
Mỗi y tá đắp tâm hồn vào một vết thương rồi biến mất.
Những vị khách chết chóc đã không hài lòng
Với phòng ốc, hay những nụ cười, hay những cái cây cao su xinh đẹp,
Hay biển cả, suỵt giác quan bị lột vỏ của họ như Mẹ già Morphia.
Sylvia Plath, “Waking in Winter,” The Collected Poems (Harper and Row, 1981).
Copyright © 1960 by Sylvia Plath | Nguyễn Huy Hoàng dịch.