Louise Glück (1943–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải văn chương Lannan cho thơ năm 1999, giải Bollingen năm 2001, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014, và giải Nobel văn chương năm 2020. Bà được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2003–2004, và được trao Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2015.
Các người nói gì? Các người muốn có
sự sống vĩnh cửu? Suy nghĩ các người có thật sự
cuốn hút như thế? Chắc chắn
các người không nhìn chúng tôi, không nghe chúng tôi,
trên da người
vệt của nắng, phấn
của mao lương vàng: tôi đang nói
với các người, những kẻ nhìn chằm chằm
qua những rào cỏ cao lắc
cái lục lạc nhỏ—Ôi
linh hồn! linh hồn! Chỉ nhìn vào trong
là đủ thôi sao? Sự khinh thường
đối với nhân loại là một chuyện, nhưng tại sao
coi rẻ cái cánh đồng
bạt ngàn, ánh mắt người ngước lên qua những cái đầu trong
của những bông mao lương dại lên đâu? Cái ý tưởng
tội nghiệp về thiên đường: sự vắng mặt
của thay đổi. Tốt đẹp hơn trái đất? Làm sao
các người biết, những kẻ không
ở đây cũng chẳng ở đó, đứng đây giữa chúng tôi?
Louise Glück, “Field Flowers,” The Wild Iris (Ecco Press, 1992). This poem was first published in The New Yorker (February 24, 1992 Issue).
Copyright © 1992 by Louise Glück | Nguyễn Huy Hoàng dịch.