Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Làm sao để kể tất cả? Viện đến biên niên sử nào?
Tưởng tượng một chàng trai trẻ đi dọc bờ hồ
Một buổi chiều nóng nực. Chuồn chuồn, trong suốt,
Trên những bụi bấc như mọi khi. Nhưng chưa có gì
Của cái sẽ đến đã đến. Hiểu: không gì.
Hoặc có thể nó đã đến, nhưng chưa hoàn thành.
Các cơ thể phải nhận vết thương, thành phố nhận sự tàn phá.
Nỗi đau của vô số không được đếm, mỗi người một riêng.
Xi măng cho đài hỏa táng, các quốc gia cho sự chia cắt.
Những kẻ giết người rút thăm: mi, và mi, và mi.
Phải. Và máy bay phản lực. Transistor. Video.
Con người lên mặt trăng. Anh ta đi, không biết.
Anh ta đi đến một vịnh nhỏ, kiểu như một bãi biển.
Những người đi nghỉ đang ở đó tắm nắng.
Các quý ông và quý bà, buồn chán, nói chuyện
Ai đang ngủ với ai, bài bạc, và một điệu tango mới.
Chàng trai ấy là tôi. Tôi từng là anh ta, có lẽ vẫn
Dù đã nửa thế kỷ trôi qua. Tôi nhớ và tôi không nhớ
Họ và anh ta khác biệt như thế nào. Anh ta khác, xa lạ.
Các tù nhân của tâm trí anh ta, họ vụt qua và biến mất.
Anh ta coi thường họ, một kẻ phán xét, kẻ quan sát.
Sự ốm yếu của tuổi dậy thì
Đã tiên đoán như thế căn bệnh của một thời đại
Sẽ không kết thúc tốt đẹp. Những kẻ không biết gì
Họ đáng bị trừng phạt: họ chỉ muốn sống.
Một ngọn sóng, những mẩu sậy trên sỏi, mây trắng.
Bên kia nước, những mái làng, một cánh rừng. Và trí tưởng tượng.
Ở đó, các thị trấn Do Thái, một chuyến tàu đi qua đồng bằng.
Vực thẳm. Trái đất đang lắc lư. Có phải nó chỉ mới lắc lư
Khi tôi mở toang những mê cung của thời gian,
Như thể biết có nghĩa là hiểu,
Và ngoài cửa sổ có những chú chim ruồi nhảy múa?
Đáng lẽ tôi… Đáng lẽ tôi nên cái gì năm mươi lăm năm trước?
Sống trong niềm vui. Trong hòa hợp. Trong đức tin. Trong yên bình.
Như thể nó có thể được. Và sau đó, sự sửng sốt:
Sao họ không khôn ngoan hơn? Tất cả giờ như chỉ là một chuỗi
Nhân quả. Không, điều đó cũng đáng nghi ngờ.
Ai hít thở cũng phải chịu trách nhiệm—
Thinh không? Phi lý trí? Ảo tưởng? Ý tưởng?
Như những người sống ở đó, khi đó, tôi đã không thấy rõ.
Chuyện này tôi thú nhận với các bạn, lớp trẻ của tôi.
Czesław Miłosz, “Six Lectures in Verse: Lecture I,” trans. author and Leonard Nathan in Miłosz, The Collected Poems, 1931-1987 (Ecco Press, 1988).
Copyright © 1985 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.