Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Những người mẹ, người chị, người vợ và người tình dịu dàng.
Hãy nghĩ về họ. Họ đã sống và có tên.
Tôi đã thấy trên một bãi biển Adriatic rạng rỡ
Hồi đó, giữa các cuộc chiến, một cô gái đẹp đến nỗi
Tôi muốn dừng cô lại trong một khoảnh khắc không thể vãn hồi.
Vẻ mảnh mai của cô được bó chặt trong bộ đồ bơi bằng lụa
(Trước kỷ nguyên của plastic), màu chàm
Hay lam sẫm. Đôi mắt cô, tím,
Tóc, vàng óng pha một chút đỏ nâu. Con gái của các quý tộc,
Của một gia tộc lãnh chúa có lẽ, tự tin sải bước.
Những chàng trai tóc đẹp, đẹp như cô,
Họ là đoàn tùy tùng của cô. Sigrid hoặc Inge
Từ một ngôi nhà thơm mùi xì gà, thịnh vượng, trật tự.
“Đừng đi, cô gái ngốc. Tốt hơn là hãy trú ẩn
Trong các bức chạm khắc Ai Cập, tranh khảm nhà thờ, hừng đông vàng.
Hãy ở lại như một tiếng vọng trên biển lúc hoàng hôn.
Đừng hủy hoại mình, đừng tin. Không lộng lẫy vinh quang
Mà một rạp xiếc khỉ gọi cô, nghi thức bộ lạc của cô.”
Tôi đã có thể nói với cô như thế. Một bản chất? Một con người?
Một linh hồn, độc nhất? Trong khi ngày sinh
Và nơi sinh, như một hệ chiêm tinh,
Kiểm soát cô sẽ là ai: bị quyến rũ bởi tình yêu của cô
Đối với các phong tục bản địa, bởi tính vâng lời.
Ôi, Dante đã lầm. Nó không phải như thế.
Phán quyết thì mang tính tập thể. Sự nguyền rủa đời đời
Đáng lẽ phải đến với tất cả bọn họ, phải, tất cả.
Điều mà chắc chắn là không thể. Jesus sẽ phải đối mặt
Với các ấm trà hoa, cà phê, triết lý,
Phong cảnh với những đàn hươu, tiếng đồng hồ ở tòa thị chính.
Ông sẽ không thuyết phục được ai, mắt đen,
Mũi khoằm, quần áo nhếch nhác
Của một tù nhân hay nô lệ, một trong những kẻ lang thang
Mà Nhà nước bắt và loại bỏ một cách đúng đắn.
Giờ, đã biết quá nhiều, tôi phải tha thứ
Cho những lỗi lầm của chính tôi, không khác gì họ:
Tôi muốn bình đẳng với những người khác, cư xử như họ.
Bịt tai lại, không nghe tiếng gọi của các đấng tiên tri.
Chính vì thế mà tôi hiểu cô ấy. Một mái nhà ấm áp, một vườn cây,
Và từ những thẳm sâu của Địa ngục, một tẩu khúc Bach.
Czesław Miłosz, “Six Lectures in Verse: Lecture II,” trans. author and Leonard Nathan in Miłosz, The Collected Poems, 1931-1987 (Ecco Press, 1988).
Copyright © 1985 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.