Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
1
Buổi sáng chúng dẫn họ ra
chỗ sân đá
và dựa họ vào tường
năm người
hai còn rất trẻ
những người khác trung niên
không gì nữa
có thể nói về họ
2
khi toán lính nâng
súng của họ lên
mọi thứ đột nhiên xuất hiện
trong ánh sáng rực rỡ
của sự hiển nhiên
bức tường vàng
màu xanh lạnh
dây kẽm đen trên tường
thay cho đường chân trời
đây là lúc
năm giác quan nổi loạn
chúng sẽ mừng rỡ trốn thoát
như lũ chuột khỏi một con tàu chìm
trước khi đạn đến đích
mắt sẽ nhận thấy đường bay của đạn
tai ghi lại một tiếng rít của thép
lỗ mũi đầy khói buốt
một cánh hoa máu sẽ lướt qua vòm miệng
chỗ chạm co lại và rồi giãn ra
bây giờ họ nằm dưới đất
bóng trùm lên đến mắt
toán lính rời đi
những cái cúc cái đai
và những cái mũ sắt
còn sống động hơn
những người nằm cạnh bức tường
3
không phải hôm nay tôi mới biết
tôi biết nó từ hôm qua
vậy tại sao tôi cứ viết
những bài thơ vớ vẩn về hoa
năm người nói chuyện gì
đêm trước cuộc hành quyết
về những giấc mơ tiên tri
về một cuộc phiêu lưu trong một nhà thổ
về phụ tùng ô tô
về một cuộc hành trình trên biển
về chuyện khi hắn có quân bích
hắn không nên mở bài
về chuyện vodka là tốt nhất
uống rượu vang xong sẽ bị đau đầu
về các cô gái
về trái cây
về cuộc sống
do đó ta có thể dùng trong thơ
tên của những người chăn cừu Hy Lạp
ta có thể cố giữ cho được màu trời buổi sáng
viết về tình yêu
và còn
một lần nữa
với sự nghiêm túc vô cùng
tặng cho thế giới bị phản bội
một đóa hồng
Zbigniew Herbert, “Five Men,” Selected Poems, trans. Czesław Miłosz and Peter Dale Scott (Penguin, 1968).
Copyright © 1957 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.