Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
Con trắng nhất trong bồ câu bay: tôi được phép yêu em!
Trên cửa sổ yếu ớt đung đưa cánh cửa yếu ớt.
Cái cây yên lặng bước vào gian phòng yên lặng.
Em rất gần, như em không ở đây.
Từ tay tôi em nhận lấy bông hoa vĩ đại:
nó không trắng, không đỏ, không xanh – nhưng em nhận lấy nó.
Nơi nó chưa bao giờ, nó sẽ luôn ở lại.
Chúng ta chưa bao giờ, nên chúng ta sẽ ở lại với nó.
Paul Celan, “Der Tauben weißeste,” Mohn und Gedächtnis (Deutsche Verlags-Anstalt, 1952).
Copyright © 1950 by Paul Celan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.