Eavan Boland (1944–2020) là nhà thơ người Ireland. Bà được trao giải văn chương Lannan cho thơ năm 1994 và giảng dạy tại Đại học Stanford từ năm 1996, nơi bà là giáo sư hàm Bella Mabury and Eloise Mabury Knapp ngành nhân văn học. Bà được bầu vào Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Hoa Kỳ năm 2016 và vào Viện Hàn lâm Hoàng gia Ireland năm 2018.
Trở về từ Dublin, bà tôi
thấy một tờ thông báo trục xuất trên cửa.
Giờ bà phải hầu tòa vì nợ tiền nhà.
Các luật sư thích thú.
Đây là các Phiên tòa Nhỏ,
đây là Drogheda, đây là Ngày lễ Ngân hàng.
Bình luận của họ chiếm một cột trên báo.
Thông báo có được đưa đến đúng cách không?
Nó có được đưa đến không?
Bà là người thuê theo tuần hay tháng?
Bà được ghi
trong sổ thuê nào của nguyên đơn?
Vụ việc kết thúc, được bãi bỏ.
Bỏ lại đằng sau buổi chiều tối mùa thu.
Bỏ lại đằng sau căn phòng mà bà bước vào.
Bỏ lại đằng sau lý do mà tôi đã luôn
luôn chống lại lịch sử.
Một phụ nữ rời phòng xử trong nước mắt.
Một dân tộc đang vươn lên ánh sáng.
Lịch sử ghi lại người thứ hai, không phải người thứ nhất.
Nó cũng không biết câu trả lời tại sao
một buổi tối mùa đông
ở một nước Ireland hiện đại
tôi nấn ná trên trang giấy của tờ Drogheda
Argus and Leinster Journal, 1904,
biết như tôi biết rằng sự chú ý của tôi không
có tác dụng gì, không hề. Hay cơn giận.
Eavan Boland, “Eviction,” The Historians (W. W. Norton, 2020). This poem was first published in The New Yorker (May 4, 2020 Issue).
Copyright © 2020 by Eavan Boland | Nguyễn Huy Hoàng dịch.