Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.
Trang giấy này sẽ là một bí ẩn không kém
các sách thiêng của Ta
hay những cuốn sách khác lặp lại
bởi những miệng ngu dốt,
tin rằng chúng là của một con người, mà không phải
những tấm gương mờ của Thánh Linh.
Ta kẻ Đang, Đã, và Sẽ
một lần nữa hạ xuống ngôn ngữ,
thứ là thời gian nối tiếp và biểu tượng.
Kẻ chơi với một đứa trẻ chơi với một vật gì
gần và bí ẩn;
Ta muốn chơi với các con Ta.
Ta đã đứng giữa chúng với nỗi kinh sợ và dịu dàng.
Bằng một phép thuật
Ta sinh ra kỳ bí từ một bụng mẹ.
Ta đã sống dưới một bùa chú, bị giam trong một cơ thể
và trong sự khiêm tốn của một tâm hồn.
Ta đã biết đến ký ức,
cái đồng xu không bao giờ như nhau.
Ta đã biết đến hy vọng và sợ hãi,
hai bộ mặt của tương lai bất định.
Ta đã biết đến tỉnh, ngủ, mơ,
sự vô tri, xác thịt,
những mê cung khúc khuỷu của lý trí,
tình bạn của những con người,
sự tận tâm bí ẩn của chó.
Ta đã được yêu, được hiểu, được ca tụng và bị treo lên thập tự giá.
Ta đã uống đến cặn chén của Ta.
Ta đã thấy qua mắt Ta cái họ chưa từng thấy:
đêm và những vì sao của nó.
Ta đã biết cái bóng bẩy, cái thô, cái gồ ghề, cái ráp,
vị mật ong và táo,
nước trong cổ họng khát,
trọng lượng của kim loại trong lòng bàn tay,
tiếng người, tiếng bước chân trên cỏ,
mùi mưa ở Galilea,
tiếng kêu lớn của những con chim.
Ta đã giao việc viết những dòng này cho một người bất kỳ;
nó sẽ không bao giờ là cái mà Ta muốn nói,
sẽ không ngừng là bóng phản chiếu.
Từ cõi vĩnh hằng của Ta các dấu hiệu này rơi xuống.
Hãy để kẻ khác, không phải kẻ giờ là kẻ thư lại của nó, viết bài thơ.
Ngày mai Ta sẽ là một con hổ giữa bầy hổ
và giảng luật của Ta cho khu rừng của chúng,
hoặc một cái cây lớn ở châu Á.
Đôi khi Ta nghĩ lại với nỗi nhớ nhà
cái mùi hương ở xưởng mộc.
Jorge Luis Borges, “Juan, I, 14,” Elogio de la sombra (Emecé Editores, 1969).
Copyright © 1969 by Jorge Luis Borges | Nguyễn Huy Hoàng dịch.