Joseph Brodsky sinh năm 1940 ở Leningrad và định cư ở Hoa Kỳ từ năm 1972 sau khi bị chính quyền Liên Xô trục xuất. Ông được trao giải phê bình của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1986 và giải Nobel văn chương năm 1987, sau đó được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1991 đến năm 1992. Ông qua đời ở New York City năm 1996.
Một con tàu chở dầu Rumani rỉ sét, dưới trời xanh nằm tõm
như một chiếc giày rách, cởi ra với một tiếng thở dài nhẹ nhõm.
Các thủ thủy, chỉ mặc độc đồ lót—những kẻ hám gái, ngu đần—
tắm nắng cạnh mỏ neo, giờ khi họ đã ở phương Nam,
không một xu trong túi để đi vào thị trấn,
thứ rất giống như một tấm bưu thiếp xa xôi xinh xắn
được đính vào hoàng hôn; trên mặt nước, từng đàn mây qua,
mùi mồ hôi nách và rộn rã những tiếng đàn ghi ta.
Ah, Địa Trung Hải! Sau những khoảng trống của mi, một cái chân
khiêm tốn khao khát một mê cung, một địa hình rối ren.
Một cấu trúc thượng tầng, như lạc đà, trên cái nền mục nát,
lướt nhìn qua ống nhòm cái ốc đảo của lối đi quanh cảng.
Chỉ có đằm trong cát, những hình xăm mờ đi, con mắt
của một cây kim mới có thể thực sự được thương thuyết
để đáp xuống một chiếc bàn trắng, với một cô gái yêu dấu da rám
của giống người địa phương, bên dưới một vòng hoa, và lắng
nghe các bàn tay xòe rộng, trên cờ hiệu của nhà tắm công cộng,
sột soạt những tờ tiền lấm đất của họ, đợi chờ lương bổng.
Joseph Brodsky, “Venice: Lido,” trans. author, So Forth (Farrar, Straus and Giroux, 1996).
Copyright © 1996 by Joseph Brodsky | Nguyễn Huy Hoàng dịch.