Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
cho René Char
Đặt vào sợi xích
giữa vàng và quên:
đêm.
Cả hai với lấy nó.
Cả hai nó để mặc.
Đặt,
bây giờ mi cũng đặt ở đó cái muốn
mọc lên cùng ngày:
cái lời sao bay trên,
biển ngập.
Với mỗi người, lời.
Với mỗi người, cái lời hát với hắn
khi bầy tấn công từ đằng sau –
Với mỗi người, cái lời hát với hắn và đông cứng.
Với nó, đêm,
cái sao bay trên, cái biển ngập,
với nó cái im lặng giành được,
cái mà máu không vón khi nanh độc
xuyên qua các âm tiết.
Với nó lời im lặng giành được.
Chống lại những kẻ khác, những kẻ sẽ sớm,
bị những tai kẻ lột da rù quến,
cũng leo lên thời gian và các thời đại,
nó làm chứng lúc chót,
lúc chót, khi chỉ có các sợi xích vang lên,
làm chứng cho nó, kẻ nằm đó
giữa vàng và quên,
chị em với cả hai từ đầu –
Bởi ở đâu
nó mọc, nói xem, ngoài với đêm,
kẻ trong lưu vực của những giọt nước mắt của nó
giơ hạt giống trước những mặt trời ngụp
lần nữa và lại lần nữa?
Paul Celan, “Argumentum e silentio,” Von Schwelle zu Schwelle (Deutsche Verlags-Anstalt, 1955).
Copyright © 1954 by Paul Celan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.